BỆ HẠ XIN TỰ TRỌNG - Trang 910

Kỷ Hành cho nó đong đưa vui chơi ở nơi đó của nàng, không nhanh

không chậm, như có như không. Điền Thất bị nguồn nhiệt duy nhất kia
giày vò đến mức thất thần, rốt cuộc nàng nhắm chặt hai mắt lại, cắn răng
nói, "Cho ta..."

"Được." Kỷ Hành mỉm cười đáp.

Hắn đem nó đẩy nhẹ nhàng vào trong, đổi lấy là một trận thở gấp của

Điền Thất. Toàn thân nàng đều lạnh, chỉ có một chỗ kia là nóng, còn phong
phú vô cùng. Mùi vị này thật sự mới mẻ, còn có chút tiêu hồn, Điền Thất
cắn mu bàn tay của mình, đem tiếng rên rỉ trong cổ họng nuốt trở về.

Kỷ Hành sợ nàng bị lạnh quá lâu sẽ sinh bệnh, nên rất nhanh dùng áo

khoác của mình bọc nàng lại, dưới tay cũng không quên lúc đẩy lúc đưa.
Nàng chôn vùi trong quần áo của hắn, bị hắn đùa bỡn, toàn thân vô lực
mềm nhũn trong lòng hắn, mặc hắn muốn làm gì thì làm. Kỷ Hành đã sớm
căng phòng cửng rắn khó nhịn, nhưng hắn cũng không cởi đồ ra mà chỉ cởi
bỏ thắt lưng, hơi hở quần để lộ tiểu huynh đệ ra, "Điền Thất, hôn nó một
cái đi."

Điền Thất nhìn chằm chằm vào cái đầu của tiểu huynh đệ, hai mắt đầy

sương. Nàng nuốt nước miếng, vừa định để sát vào, thì thình lình nghe đến
bên ngoài vang lên một trận tiếng gõ cửa nhẹ nhàng, tiếp theo là một tiếng
trẻ con non nớt: "Điền Thất, ta tới thăm ngươi nè!"

Điền Thất: "..."

Kỷ Hành: "..."

Hai người đều ngốc một hồi mới phản ứng kịp. Điền Thất sợ đến mức

sắc mặt trắng bệch, Kỷ Hành thì vô cùng táo bạo, lúc này hắn cũng không
có lý trí, há mồm muốn khiến tất cả người ở bên ngoài đều cút.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.