BẾN ĐỢI - Trang 161

phải nuôi con mọn. Thái độ của cô Hồng khá lặng lẽ. Mỗi khi gặp các thủ
trưởng và tôi, cô bao giờ cũng lí nhí chào trước rồi cúi đầu bước nhanh đi.

Tôi có được cuộc nói chuyện trực tiếp với cô Hồng sau đó ít ngày. Ấy

là lần tôi đang rửa bát ở bể nước, cô đi đến và nói nhỏ:

- Anh Vuông cứ để đấy em rửa cho, con trai ai lại phải rửa bát?

Tôi đùa vui bằng hai câu vè:

- Làm trai rửa bát quét nhà/ Vợ kêu thì dạ, bẩm bà

con đây!

Cô Hồng đỏ mặt, nói nhỏ:

- Bao giờ anh có vợ hẵng hay. Bây giờ thì không nên. Để đấy em rửa

cho.

Tôi nhường việc rửa bát cho cô Hồng. Nhân đây, tôi cũng nói thêm về

nhiệm vụ không chính thức của người chiến sĩ liên lạc. Thường thì bộ đội
ăn cơm tập trung nhưng vì do nhà ăn chưa kịp làm, thủ trưởng đại đội cho
phép các tiểu đội mang cơm về nhà dân ăn. Tôi ít tuổi nhất C bộ lại là chiến
sĩ liên lạc nên việc đi lấy cơm, ăn xong rửa bát và trả xoong đĩa quân dụng
là việc hiển nhiên.

Để đổi lại việc cô Hồng rửa bát giúp tôi, tôi quản việc đi gánh nước đổ

đầy cái bể đủ cho ba bộ đội, ba phụ nữ và một trẻ sơ sinh trong nhà sử dụng
hàng ngày. Mỗi ngày, cả chủ và khách xài hết khoảng mười gánh nước.
Giếng gần, sức trai nên tôi chỉ coi đó là tập thể dục.

Đứa trẻ thiếu bố được trời thương quý nhiều hơn chăng nên cháu Na

lớn nhanh hồng hào mập mạp. Nó thỉnh thoảng có khóc đêm nhưng bà mẹ
trẻ bao giờ cũng dỗ con nín ngay bằng một câu ru buồn dịu dàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.