BẾN ĐỢI - Trang 166

Không có Hồng, các bác các thím lại tiếp tục khen và hỏi tôi về gia thế

của Hồng. Tôi kể, Hồng là con liệt sĩ, đã học lớp 10, là con nhà gia giáo.
Tôi giấu nhẹm chuyện Hồng đã có con. Mẹ tôi chỉ ngồi nhai trầu và luôn
luôn cười gật đầu. Bà có hơi băn khoăn, sợ là gia đình Hồng không cho cô
lấy chồng xa. Tính ra hai nơi đầu huyện cuối huyện đi đường tắt cũng đến
hơn ba mươi cây số. Nhưng băn khoăn của mẹ tôi được các bác các thím
gạt đi.

Khách khứa về rồi, bữa cơm thịnh soạn đãi khách quý được dọn lên.

Mẹ tôi ngồi ngây người sung sướng tiếp miếng ngon nhất cho Hồng và cho
tôi. Bà nhìn Hồng đầy yêu thương, tin cậy. Trong khi đó thì Hằng mặt cứ
lầm lì, nó lặng lẽ ăn, thỉnh thoảng có tiếp thức ăn cho Hồng nhưng thái độ
gượng gạo chứ không nhiệt thành như lúc tôi và Hồng vừa về.

Cơm xong, Hằng nhất định không cho Hồng cùng thu dọn rửa bát. Nó

nháy tôi ra sân sau giếng. Nó độp hỏi :

- Anh Vuông! Chị Hồng có vấn đề phải không?

Tôi hỏi:

- Vấn đề gì?

Hằng bĩu môi, nói luôn:

- Hình như chị ấy đã có con, em ngửi thấy toàn mùi sữa từ người chị

ấy.

Tôi đành kể nhanh với em gái hoàn cảnh của Hồng, tình yêu tôi mang

ân Hồng. Mối tình đầu của tôi, mối tình xả thân nghĩa cử, đam mê và tôn
trọng. Không để cho tôi nói hết, Hằng ngắt lời bằng câu: “Anh không được
ấm đầu như thế!”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.