BÊN DÒNG SẦU DIỆN - Trang 31

Thành và lật chiếc mũ vải trên đầu ra. “Sao mày lại dẫn tao ra đây?”. Tuấn
Thành hỏi lại khi đã nhận ra người đang ngồi cạnh mình. Nguyên Bình móc
trong túi quần soóc ra một gói nhỏ. “Đây là xôi gấc, tao lấy trong bữa trưa
hôm qua, mày phải cố gắng nuốt cho hết để lấy sức”. Nguyên Bình vừa nói,
vừa ấn từng miếng xôi đã khô cứng vào miệng Tuấn Thành. Tuấn Thành ăn
một cách khổ sở nhưng dù sao thì cũng phải nuốt. Nguyên Bình rút con dao
găm bên mình, cứa nhè nhẹ lên sợi dây trói trên tay Tuấn Thành. Chuyến
thứ ba bắt đầu vượt sông. Đến lượt Nguyên Bình lên thuyền. Nguyên Bình
dắt Tuấn Thành lên ngồi ở phía đầu mũi. Nước sông rút cạn nên thuyền
nhanh chóng ra đến giữa dòng. Nguyên Bình cầm súng đứng ở đầu thuyền,
lưng quay lại đám người bị trói đang ngồi chen chúc giữa lòng thuyền.
Người chèo ngồi ở phía cuối, hai tay liên tục khoát mái. Đội viên áp giải
thứ hai đứng sau người cầm mái chèo, mũi súng hếch lên trời. Nước sông
vỗ lóc bóc bên mạn thuyền. Gió tạt những hạt nước nhỏ vào mặt Tuấn
Thành. Hai bên bờ im ắng đến khó chịu. Cố căng mắt ra mới nhìn thấy vài
đốm lửa nhỏ như đom đóm chỗ bụi cói ở bến bên kia. Tuấn Thành liên tục
thở gấp. Nguyên Bình đứng ở mũi thuyền, thỉnh thoảng lại lấy gót chân gẩy
gẩy vào vai Tuấn Thành. Một người thì sốt ruột đến cuống cả lên, còn một
người thì hồi hộp, căng thẳng đến toát cả mồ hôi. Cảm giác phấp phỏng lo
sợ cứ len lén, len lén luồn vào lồng ngực Tuấn Thành. Cuối cùng thì Tuấn
Thành cũng lấy được can đảm. Cậu khẽ cựa mình, gồng tay lên. Sợi dây
trói đứt tung. Một cảm giác tê dại xâm chiếm suốt cổ tay của Tuấn Thành.
Nín thở ngồi yên một lát cho máu lưu thông xuống các ngón, rồi như một
chiếc lò xo bị nén lâu ngày vụt bật lên, Tuấn Thành lao cả người vào
Nguyên Bình. Con thuyền chòng chành, xoay ngang ra giữa dòng. Người
chèo thuyền và đội viên áp giải ở cuối mũi bị bất ngờ, lúng ta lúng túng, tức
thời chẳng biết xử trí thế nào. Những người còn lại trên thuyền ồn lên như
bầy mối vỡ tổ, một số nháo nhào đứng phắt dậy.

- Tất cả ngồi xuống, ngồi xuống. Nếu không tôi bắn! - Tiếng người áp

giải gào lên giữa lòng sông hoang vắng.

Nguyên Bình bỗng nói vọng từ dưới sông lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.