BÊN DÒNG SẦU DIỆN - Trang 39

vì say rượu thì bà Cả ở vậy, nuôi đứa con nuôi, chẳng đi thêm bước nữa. Bà
Cả là người sùng đạo, rất chiều cô con nuôi nhưng cũng rất khắt khe. Con
Mến năm nay đã mười chín rồi. Hồi bà nhặt về nuôi nó đâu có mười một,
mười hai. Mến giúp bà làm mọi việc, từ dồi lòng, làm nhân, hãm tiết, pha
cháo đến đổ rượu, rửa bát, nhặt rau. Mến thường phải lên núi Cô Hồn lấy lá
xương sông về dồi lòng. Không có thứ lá đó coi như miếng dồi bỏ, không
còn mùi vị riêng của nó nữa. Lá xương sông có rất nhiều ở chân núi Cô
Hồn, chỉ cần qua cổng Rồng vài bước chân là thấy xương sông mọc, xanh
thẫm từng vạt.

Buổi chiều hôm ấy, Mến cũng quờ tay vào bẻ lá xương sông như mọi

khi nhưng cô đã rú lên khi trông thấy một người đàn ông nằm chết trong
bụi cây.

Cùng với tiếng rú của cô cái xác ấy bỗng dưng mở mắt ra.
Cái xác ấy chưa chết và cái xác ấy chính là Nguyên Bình cô Mến rụng

rời chân tay nhưng rồi nhanh chóng lấy lại bình tĩnh. Đôi mắt của người
chưa kịp chết kia hiền và đẹp quá. Anh ấy đang nhìn cô cầu khẩn...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.