BÊN DÒNG SẦU DIỆN - Trang 42

dưới lòng đất lên Mến không nhìn thấy cha Phăng đâu nhỉ? Thầy tu sĩ mặc
áo chùng thâm dài quá gối, chân đi ủng, mắt đeo kính trắng lẽ nào giữ được
vẻ mặt thản nhiên đến thế trước cái xác người kỳ dị đang nằm trên cáng?
Khó hiểu quá! Mến không sao lý giải nổi những gì đã xảy ra vào buổi chiều
hôm qua trong mảnh vườn trồng cây ăn quả thuộc khuôn viên nhà thờ.
Những buổi chiều tiếp theo đối với Mến là cả một trò chơi ú tim. Mến
thường cố ý lại gần chỗ vườn cây, nấp bên hông nhà nguyện nhìn về phía
dải núi nhân tạo có hình Đức Mẹ chờ đợi những sự khác lạ với một tâm
trạng vừa hồi hộp, lo sợ vừa tò mò, thích thú. Mến không còn gặp lại những
hình ảnh hãi hùng như buổi chiều nọ nữa nhưng thính giác của cô bị kích
thích ghê gớm. Cô nghe thấy những tiếng rên la, gào thét, không rõ rệt lắm
nhưng có sức lan tỏa, gây bủn rủn chân tay. Mến cố lắng nghe mà không
sao xác định được thứ âm thanh ám ảnh kia phát ra từ đâu. Nó âm âm, u u
như bị hàng loạt ngách cửa bịt lại, chỉ còn thoát ra được một cách yếu ớt và
bay là là trên mặt đất mà thôi. Mến chẳng lạ gì đường ngang ngõ tắt của
khu thánh đường này. Phía cửa chính to rộng là nơi để xe của cha, của tỉnh
trưởng, của các quan hai, quan ba Pháp và lũ lính trận ra vào thường xuyên.
Nơi ấy có các dân binh phòng vệ nhà thờ đứng ngồi, mắt mũi dáo dác, lúc
thành kính tôn nghiêm, lúc vằn lên những tia tàn ác. Mến không bao giờ đi
vào nhà thờ bằng cổng ấy. Mến chỉ vào theo cái ngách nhỏ mà các bõ già
vẫn đi. Ngách này nằm ở ngay bên hông nhà thờ. Lũ trẻ quanh xóm cũng
thường vào sân nhà thờ chơi theo lối này nhưng vài năm nay bõ Câm cấm
không cho chúng nó vào nữa. Chỉ có Mến là bõ cho vào vì bõ biết cô không
có tính tò mò, mắt mũi không nhòm ngược, nhòm xuôi. Hơn nữa, bõ Câm
không có con cái, thỉnh thoảng cũng có lúc bõ phải nhờ Mến việc này, việc
nọ, nhất là lúc ốm đau, nên việc Mến ra vào nhà thờ dần trở thành một sự
ưu tiên đặc biệt.

Sau cái lần Mến nhìn thấy người đàn ông bị hành hạ đến thân tàn lực

kiệt ở trong vườn cây gần nhà nguyện cũng là lúc thị trấn An Lạc nóng dần
lên như một cái nồi gang để trên bếp than đang bắt đầu bén lửa. Khắp nơi
nói đến đánh nhau. Những tiếng nổ ở xa, đâu mãi tận bên Lãng Tiên, bên
Hải An, bên Bảo Vĩnh ì ầm vọng về suốt đêm ngày. Rồi những tiếng nổ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.