BÊN DÒNG SẦU DIỆN - Trang 64

mưa. Nếu cần nước mưa cứ sang tao nhá!

Cho đến mãi sau này tôi mới hiểu lý do vì sao bà Quản hội Con hoa lại

không di cư vào Nam. Thời điểm ấy bà Quản đang phải lòng ông Mật rỗ.
Ông Mậtrỗ là người đàn ông kỳ lạ nhất thị trấn An Lạc. Mặt ông rỗ chằng
rỗ chịt, tiếng ông rền vang như tiếng máy nổ, người ông to cao, thô rám
như một cây bàng cổ thụ. Ông từng đi lính cho Pháp, thuộc đại đội địa
phương quân, đóng ở gần Trại pháo thủ cũ. Tính ông nóng nảy, lại thích tự
do và ghét Pháp nên hay lôi kéo binh lính bỏ trại. Sau này đại đội địa
phương quân chia làm phe, trong một buổi rượu say hai phe đã xích mích
và dùng súng bắn lẫn nhau. Ông Mật bị liệt vào hạng cầm đầu một trong
hai phe nên bị đưa đi làm lao dịch ngoài mặt trận. Thời gian làm lao dịch
ông có công cứu thoát gần một tiểu đội Việt Minh rồi cùng trốn lên rừng
với họ. Ở rừng chẳng được bao lâu ông lại trốn về An Lạc. Từ ấy ông trốn
chui trốn lủi, ngày bốc vác, đêm làm cướp, bị bắt lại trốn, đói rách lại đi
cướp, cứ thế sống cho đến ngày An Lạc được giải phóng. Ông là người có
sung năng tình dục mạnh mẽ chưa từng thấy. Ông có tới bảy người vợ cả
thảy. Đấy là kể cả những bà sau này, còn khi bà Quản gặp ông thì ông mới
có ba bà thôi. Bà Quản vừa xấu vừa thô, tính tình lại đồng bóng, thế mà
dính vào với ông Mật rồi, không sao dứt ra được.

Hồi An Lạc đang một trăm ngày ông Mật tranh thủ mua bán, vơ vét,

đổi chác, cả ăn chặn, ăn cướp nữa, nên sống khá phong lưu. Một lần ông bị
Hiến binh Pháp đuổi bắt, súng bắn “pằng, pằng” ở phía sau, ông Mật chạy
vòng vèo qua mấy phố rồi theo lối bờ đầm chui tọt vào nhà thờ. Bà Quản
lúc ấy đang lúi húi quét dọn trước sân nhà nguyện. Bà vội nhét ông Mật
vào gian để máy phát điện. Hiến binh vào tìm quanh một lúc không thấy
liền rút đi. Tối ấy ông Mật vật bà Quản rình rịch ngay bên cỗ máy phát
điện. Chưa bao giờ bà Quản được hưởng niềm lạc thú tuyệt vời đến thế. Bà
Quản đưa ông Mật về nhà mình, suốt ngày quấn lấy nhau không rời. Mươi
hôm sau ông Mật lại biến đi, thỉnh thoảng mới mò về với bà Quản một vài
đêm. Tình đang nồng như thế, bà Quản không thể rời An Lạc mà ra đi
được. Dưới chế độ mới ông Mật làm nghề chở xe bò. Ông có một gian nhà
nhỏ, một vườn đất rộng và một cái đầm mênh mông. An Lạc chỉ có vài con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.