BÊN DÒNG SẦU DIỆN - Trang 67

mẹ và bà Quản đâu. Tôi hớt hải chạy dọc dãy hành lang tìm kiếm. Một cô
hộ lý bảo:

- Tất cả đang ở dưới nhà xác.
Tôi nghe mà lạnh mình. Thế là bà Tư đã chết. Gần trưa hôm ấy ông

Mật cho xe bò lên nhà xác chở vợ ra bãi tha ma. Cỗ ván mộc được đặt giữa
lòng xe, bên trên có để bát cơm quả trứng và một bó hương to đang cháy
nghi ngút. Thằng Chột vừa khóc vừa đòi cạy áo quan ra để đòi lại mẹ. Nó
khóc cho đến khi mẹ nó được đặt xuống đáy huyệt thì bỗng im bặt. Sau này
nó bảo với tôi rằng lúc ấy nó sợ. Hỏi sợ gì, nó bảo không biết, chỉ là cảm
giác thôi, khó diễn tả lắm, có lẽ là sợ sự biến mất đột ngột của người thân
yêu nhất dưới cái đáy huyệt sâu hun hút kia chăng?

Ba ngày sau thằng Chột thành hàng xóm của tôi. Bà Quản quyết định

đem nó về nuôi. Thằng Chột hơn tôi hai tuổi nhưng còi cọc nên chỉ cao
bằng đầu tôi. Một bên mắt của nó không hiểu sao bị những sợi thịt loằng
ngoằng phong kín lại. Lúc đầu tôi rất sợ khi phải nhìn vào bên mắt ấy của
nó. Nhưng rồi cũng quen đi. Nó là một đứa bạn tốt. Cái gì nó cũng hay,
cũng giỏi hơn tôi. Nó nhanh nhẹn, sáng ý và cười nói luôn mồm chứ không
lặng lẽ, ẩn khuất, u sầu như tôi. Bà Quản là một bà tiên đối với mọi đứa trẻ
mặc dù nhìn bà người ta có thể liên tưởng đến một mụ phù thủy. Bà có
dáng đi huỳnh huỵch như vác gạo trên vai (nhưng khi hướng dẫn đám con
hoa múa thì lại rất điệu đàng, uyển chuyển), có làn da dày như áo mưa, mặt
thô, mắt trắng, bàn tay, bàn chân ráp như vỏ dứa (thế mà nấu ăn lại rất
ngon, làm cỗ rất hoạt), có giọng nói khàn khàn, rền rền trong cổ, lại thô, lại
tục, lại cứ như xói vào tai người ta (thế mà nghe bà nói chuyện ai cũng há
hốc mồm ra). Nhưng ở với bà càng lâu càng thấy bà là người phụ nữ nhân
hậu nhất trên thế gian này. Vào những hoàn cảnh phức tạp nếu bà tôi, mẹ
tôi là những phụ nữ chỉ biết xử sự một cách thụ động và bế tắc thì bà Quản
là người luôn tìm ra lối thoát hợp lý cho cách hành xử của mình. Cuộc sống
đối với bà, vì thế, nhẹ nhàng hơn, bớt nặng nề hơn, dễ vượt qua hơn mặc dù
bà là người bất hạnh. Bà Quản không có con. Bà bảo: “Chúa không cho
đứa trẻ nào ra đời nhờ cửa mình thì đành nuôi những đứa trẻ ra đời từ cửa
người khác vậy”. Bà rất yêu ông Mật, hoàn toàn tự nguyện chấp nhận cái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.