BẾN HẸN - Trang 96

Shannon không muốn dùng từ của họ đã nói như "biến mất" hay là "mất

tích". Cô chấp nhận thực tế chiếc máy bay mà Rick đã làm phụ lái, không
đến được địa chỉ. Thậm chí cô còn chấp nhận khả năng chiếc máy bay bị
rớt. Nhưng như thế không có nghĩa là Rick đã chết. Lâu nay vẫn có nhiều
người sống sót khi máy bay rớt.

- Nếu cô cần gì chúng tôi, xin cứ gọi đến. - Maggie nói. Vẻ thành thật

trong cặp mắt xanh của chị, đã làm cho Shannon nghĩ rằng lời chị không
phải là lời đầu môi chót lưỡi.

- Cảm ơn chị. - Cô cười, nụ cười thoáng buồn.

- Có tôi chăm sóc cho cô ấy rồi, - Cody lên tiếng, anh để bàn tay lên vai

cô với thái độ che chở.

- Nếu có chuyện gì mà chúng tôi làm được, cứ báo cho chúng tôi biết. -

Wade nói với Cody khi hai vợ chồng chuẩn bị ra về. - Công ty muốn biết về
thông tin của họ. Nhưng hiện giờ vẫn chưa nhận được.

Trong khi Cody tiễn hai vợ chồng họ ra cửa, Shannon ngồi yên trong ghế

bành. Hai tay cô ôm quanh tách cà phê. Cô đưa cái tách lên môi, uống hết
cà phê trong tách. Ba người dừng lại nơi ngưỡng cửa, họ nói chuyện với
nhau, nhưng cô không để ý nghe họ nói gì. Cô để cái tách không lên bàn,
rồi đứng dậy, đi đến bên cửa sổ.

Dãy núi vươn cao lên tận chân trời. Cô nhìn đường viền lởm chởm in

hình trên bầu trời xanh. Có lẽ chiếc máy bay của Rick đã hạ xuống đâu đó
bên kia dãy núi này. Sáng nay cô đã có dịp chứng kiến cảnh bao la bát ngát
của vùng Alaska - trong các tập quảng cáo gọi đây là vùng đất vĩ đại. Tìm
Rick trong vùng rộng lớn mênh mông này quả là công việc không phải dễ,
nhưng cô nghĩ không phải là chuyện không thể làm được. Cô không bỏ
công đến đây rồi mua vé máy bay trở về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.