BÊN KIA ĐỒI CỎ CÒN XANH - Trang 119

và đi qua một hội chợ vui chơi. Mùi ham bơ gơ và hành phi choảng nhau
với mùi kẹo ngọt lờ lợ. Không khí ẩm ướt, lạnh và u ám. Tôi có thể ngửi
thấy mùi dầu và paraffin bôi trơn trong những chiếc máy nặng chình ình.
Chúng tôi loanh quanh vài vòng, cố chui vào cái xích đu bé tí. Mông thì
lạnh toát do ngồi trên đu, tay tê cứng vì bám vào thanh an toàn, nhưng mặt
tôi vẫn đỏ bừng và mồ hôi lấm chấm trên môi. John nhìn đồng hồ.

“Chết tiệt.”

“Sao?”

“Muộn quá rồi!” Trông anh ta thất vọng ra mặt.

“Ai từng nói ‘Muốn mọi thứ tốt đẹp thì phải đi đến cùng’ nhỉ?”

“Dù là ai thì cũng là một gã ngu kinh khủng.”

Tôi cố cười to để át đi cục tức trong ngực. Một cảm giác nhói đau không

định nghĩa được.

Chúng tôi khoan thai quay lại xe điện ngầm và sau đó về khách sạn. Anh

giúp tôi chất đồ và tôi cũng giúp anh. Sau đó anh đưa tôi ra bến tàu. Chúng
tôi hầu như chẳng nói gì. Không có những câu chuyện phiếm. John nói:
“Anh không tìm thấy từ nào để diễn tả mùi vỉa hè ẩm ướt sau cơn mưa mùa
hạ, một mùi vị rất riêng và kỳ lạ.”

Chúng tôi đã đặt sẵn những chuyến tàu khác nhau để trở về, và không đi

chung một chuyến. Bất ngờ, anh hôn tạm biệt tôi.

“Hy vọng mọi việc sẽ không trở nên rắc rối chỉ vì chúng ta quan tâm

nhiều đến nhau.” Tôi cười nói. John nhún vai. Tôi hy vọng là không. À
nhầm, hy vọng là thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.