BÊN KIA ĐỒI CỎ CÒN XANH - Trang 231

“Cô ấy đang nai lưng ra mà làm việc đấy,” tôi trả lời.

“Tớ nhớ cô ấy,” Sam nói, cô ấy luôn trở nên ủy mị sau khi uống một hai

cốc sâm banh.

“Chỉ có mỗi em nhớ thôi,” Rose nói xen vào, với một chút tinh quái

trong giọng nói.

“Ối!” Sam và tôi đồng thanh kêu lên. Rose ngay lập tức đỏ mặt, thấy hối

hận vì câu nói sai lầm của mình. Rose cố gắng bào chữa bằng cách nói
thêm, “Ý chị chỉ là cô ấy quá tiêu cực và quá sắc bén thôi.”

“Không phải là sắc bén, mà là thông minh,” Peter vừa nói vừa hôn lên

trán cô vợ đang bối rối. Anh ấy đang cố xoa dịu thái độ gắt gỏng của vợ
mình khi có người nói xấu một trong những người bạn của cô quá sớm
trong một buổi chiều như thế này, thậm chí trước cả khi chúng tôi được
cầm vào ly rượu.

“Tôi cũng nhớ cô ấy,” cuối cùng Luke vui vẻ nói. Tôi cầm ly rượu gin và

nước khoáng mà Luke mời lên một cách biết ơn rồi tránh đi nơi khác. Luke
nhanh nhẹn biến mất vào phòng làm việc của Peter. Tôi hiểu rằng những
ông bố khác cũng đang tụ tập (nếu không nói thẳng ra là ẩn náu) trong
phòng đó, hút xì gà và tự tán thưởng nhau về những cậu con trai và người
thừa kế của họ.

Tôi cố gắng tách Becky và Tom ra khỏi nhau. Chúng đang thừa sống

thiếu chết lao vào đấm nhau dữ tợn. Hình như chẳng ai bận tâm rằng sẽ có
những vụ giết người đẫm máu ghê tởm xảy ra trên tấm thảm lót nhà bằng
lông cừu của Rose. Bọn trẻ đang đánh, túm, cắn nhau một cách tàn bạo như
thể chúng đang luyện tập để trở thành những vận động viên thể thao nhiệt
tình. Tôi dẹp đường để đến chỗ cái tràng kỷ, chen vào ngồi giữa mẹ của
Arabella và mẹ của Ben. Họ đang ngồi bàn luận về màu của phân trẻ em và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.