Tôi thấy thật chán nản. Nhưng tôi nghĩ mình nên bình tĩnh với họ một
chút.
“Cậu có nhớ trò chơi Antonio Banderas không?”
“Cái trò đi cặp kè với những người đàn ông ảo đấy hả?” Sam nói.
“Ừ, đúng là như thế đấy.”
“Cặp kè ư?” Lucy hét lên. Tôi đã không gặp Lucy từ cái ngày nhận bản
fax định mệnh đó. Tôi gật đầu.
“Đúng. John, đúng là tớ đã cặp kè với John. Anh ta như một ảo giác vậy,
tớ không chắc là có phải mình quen biết anh ta không nữa.”
“Ồ vậy thì đó sẽ là một niềm an ủi đối với Luke,” Lucy mỉa mai khi cô
ấy với tay lấy chai rượu. Mọi người lại tiếp tục im lặng.
“Sao cậu lại xử sự xấu tính như vậy?” Tôi giậm chân.
Sam ngồi không thoải mái và hơi lo lắng. “Lẽ cậu nên cẩn thận hơn một
chút. Cậu không thể lường trước việc gì sẽ xảy ra.”
“Đúng vậy. Cám ơn Sam.”
“Bọn mình không muốn chỉ trích cậu.”
“Nhưng mà sao?”
“Nhưng mà...” Cô ấy liếc nhìn Lucy, rõ ràng là đang mong chờ cô ấy đỡ
lời cho. Giờ thì cô ấy đã hiểu Lucy hơn rồi. “Nhưng cậu có vẻ như đang