BÊN KIA ĐƯỜNG CÓ ĐỨA DỞ HƠI - Trang 138

Tối đó, mẹ thông báo là nhà Baker sẽ sang ăn tối lúc sáu
giờ tối ngày thứ Sáu. Thực đơn sẽ gồm có cá hồi om, cơm
cua kiểu Ý, và rau tươi trần. Và không một ai trong nhà
hòng trốn được bữa tối hôm đó. Bố lầm bầm rằng nếu thực
sự muốn tổ chức ăn uống thì lẽ ra cứ làm một bữa tiệc
nướng lại hay vì ít nhất là bố còn có việc mà làm, nhưng
vừa nghe đến đó, mẹ đã nã bố ngay bằng đôi mắt hình đại
bác nên bố đành im thít.

Thế đấy. Nhà họ sẽ đến. Và chính điều này khiến việc nhìn
thấy Juli ở trường lại càng không thoải mái tợn. Không phải
vì con bé ấy rối rít lên vì chuyện bữa tối hay khoa chân múa
tay hay nháy mắt ra hiệu gì gì. Không hề, con bé lại tránh
mặt tôi. Nó sẽ chào nếu hai đứa vô tình đụng mặt nhau
nhưng thay vì luôn luôn ở trong tầm mắt tôi, kiểu như chỉ
cần quay lại thôi là tôi có thể nhìn thấy con bé đứng đấy, thì
không, giờ tôi chẳng thấy nó đâu cả. Con bé chắc chắn là
chui vào bằng cửa hậu và cố tình lòng vòng khắp các lối
quanh trường. Chẳng biết nữa. Con bé cố tình tránh.

Rồi tôi phát hiện ra mình nhìn con bé lúc ngồi trong lớp. Cô
giáo thì đang giảng bài và mọi cặp mắt đều hướng lên trên…
trừ tôi. Mắt tôi cứ mải vơ vẩn nhìn về phía Juli. Như thể rất
là lạ ấy. Một phút trước tôi còn nghe cô giáo nói, và một
phút sau tôi sẽ chuyển kênh, quay sang nhìn Juli.

Phải đến tận tiết Toán hôm thứ Tư tôi mới nhận ra. Lúc Juli
thả tóc xuống hai bên vai và nghiêng nghiêng đầu, trông
con bé giống hệt bức ảnh trên báo. Không chỉ đơn giản là
giống đâu – góc nhìn có khác và cũng chẳng có gió thôi bay
mái tóc – nhưng đúng là trông giống trong ảnh. Rất rất
giống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.