BÊN KIA ĐƯỜNG CÓ ĐỨA DỞ HƠI - Trang 148

tủ bằng gỗ thông. Một cái đang mở, trong đó có cả tá áo
phông màu xám treo thành hàng gọn gàng.

“Chào anh Robert!”, một người phụ nữ gọi với ra từ một
trong mấy văn phòng.

“Chào Rosie”, bố đáp.

Cô ấy đi ra ngoài gặp bố con tớ, “David vừa mới dậy và đi
loăng quăng đâu đây thôi. Từ khoảng sáu giờ. Mabel nói với
tôi hôm nay là sinh nhật cậu ấy”.

“Mabel lại đúng rồi”. Bố quay sang tớ và mỉm cười. “Josie
này, đây là con gái tôi, Julianna. Julianna, đây là cô Josie
Gruenmakker”.

“Ôi chà, thật hay quá”, cô Josie nói lúc nắm tay tớ. “Cô đã
từng xem ảnh cháu trg album của David. Cháu sắp sửa lên
cấp trung học đúng không?”

Tớ chớp mắt liên tục rồi quay sang nhìn bố. Tớ chưa bao giờ
thực sự nghĩ đến chuyện này, nhưng có vẻ như bố thì khác.
“Vâng… Sắp ạ”.

“Cô Josie là quản lý ở đây”.

“Và”, cô Josie bật cười chêm vào, “cô chẳng được lên cấp
nào cả! Cô đã làm ở đây mười bảy năm rồi và giờ vẫn thế”.
Có tiếng chuông điện thoại nên cô ấy vội vã đi nhưng vẫn
không quên nói với lại: “Phải đi nghe điện thoại cái đã. Tí
nữa sẽ gặp hai bố con nhé. Kiểm tra phòng giải trí rồi phòng
của David xem. Thể nào cũng thấy cậu ấy”.

Bố dẫn tớ đi học hành lang tòa nhà, và càng đi thì cái mùi
vẫn lẩn khuất đâu đó càng trở nên rõ ràng. Cứ như thể nơi
này bao nhiêu năm qua là chốn tụ họp của bao nhiêu kẻ Tè

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.