BÊN KIA ĐƯỜNG CÓ ĐỨA DỞ HƠI - Trang 198

tiết mấy ấy nhỉ? vẫn là tiết hai đúng không?" Cô liếc đồng
hồ. "Đúng rồi. Tiết hai".

''Làm thế nào đế xin phép vào lớp ạ?", tiêng một tên nào đó
vọng lên.

"Mây thầy cô bộ môn đều có danh sách rồi. Nhưng nếu các
thầy cô ấy có gì khó dề thi cứ nói rằng

cô McQure bảo cà-vạt của các em chính là giấy xin phép. Cô
sẽ gặp lại các em tại đây lúc mọi người giải tán để tham gia
đấu giá nhé. Nhớ chưa? Đừng có mà la cà đấy nhé!"

Bọn tôi lầm bầm "Vầng, vầng" rồi đi về lớp. Và tôi có thê
quả quyết một điều là, chẳng thằng nào trong bọn tôi cho
được một chừ nào vào đầu sáng hôm đó. Làm thếquái nào
mà nghe giảng được với cái thòng lọng quanh cổ, ngón chân
thì đau như kim châm và cả một phòng đầy nhóc mấy đứa
xuẩn ngốc mê mẩn cái trò Chàng Trai Rổ? Bất cứ ai nghĩ ra
cái truyền thống che't dẫm này đều đáng bị nhét vào giỏ rồi
thả trôi sông không thương tiếc.

Tôi là Chàng Trai Rổ số chín. Tức là tôi sè phải đứng đó, trên
sân khấu phòng thê chết trong lúc gần nửa đám bọn tôi đã
bị đấu giá. Mức trả giá thâp nhất, mưòi đô-la. Và nêu không
có ai trả giá thì sê có một giáo viên được cắt cử ra đặt giá
cho bạn. Đấy là bí mật.

Đúng thế đấy, bạn thân mêh, phương án để sỉ nhục và hành
xác ai đó ấy mà, thật muôn hình vạn trạng.

Một vài bà mẹ cũng đên và đứng ở hai bên phòng tập, tay
cầm máy quay phim và ống kính siêu cự li, sốt một rồi vẫy
tay vẫy chân và đại loại là cư xử ngố rừng chẳng kém mây
thằng con trai nhà quê lên tỉnh. Tôi biết quá rõ mà. Mẹ tôi
cũng đã xin nghỉ một tiêhg đê gia nhập hàng ngũ đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.