BÊN KIA ĐƯỜNG CÓ ĐỨA DỞ HƠI - Trang 5

Thế nhưng giờ thì bố đang diễn rồi, và chẳng cần bố phải
nháy mắt đến lần thứ hai, tôi toét miệng cười: "Vâng ạ!", và
ngay tắp lự nhảy phắt khỏi thùng xe, lao về phía ngôi nhà
mới.

Tôi nghe thấy tiếng con bé chạy theo sao nhưng tôi không
dám tin vào tai mình. Có thể nó đang đuổi theo tôi thôi; có
khi nó chạy theo hướng khác. Nhưng trước khi tôi có đủ can
đảm để quay lại kiểm chứng thì con bé đó xẹt qua, tóm lấy
cánh tay tôi và lôi tôi đi.

Thế này thì quá lắm. Tôi dừng lại và đang định nói nó cút đi
thì điều ky quặc nhấy đã xảy ra. Tôi muốn vung tay thật
cao để có thể thoát khỏi con bé, nhưng không hiểu làm sao
mà khi tay tôi vòng xuống lại vướng đúng vào tay nó. Thật
không thể tin được mà. Vậy là tôi đứng đó, nắm tay cái con
khỉ đầy bùn ấy!

Tôi cố hẩy tay nó ra nhưng nó cứ bám riết lấy và lôi tôi đi:
"Đi nào!"

Mẹ từ trong nhà bước ra và ngay lập tức nở một nụ cười
mật ngọt nhất trên đời. "Ồ, chào cháu", mẹ niềm nở với
Juli.

"Cháu chào cô!"

Tôi vẫn đang cố vẫy vùng giành lấy tự do nhưng con bé đó
cứ giữ ghì lấy tôi. Mẹ cười rõ rạng rỡ, nhìn tay hay đứa và
gương mặt đỏ phừng phừng của tôi. "Thế cháu tên gì hả cô
bé?".

"Julianna Baker ạ. Nhà cháu ở ngay đằng kia", con bé vừa
trả lời vừa chỉ trở bằng cái tay rảnh rang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.