BÊN KIA ĐƯỜNG CÓ ĐỨA DỞ HƠI - Trang 84

Cũng đáng đấy chứ. Kể cả khi cô Helms và cô Stueby có trả
thêm tiền mua trứng thì tớ vẫn thấy rất đáng. Chính vì thế
nên suốt thời gian còn lại của năm lớp sáu, rồi suốt năm lớp
bảy và gần hết năm lớp tám, tớ đều mang trứng sang tặng
nhà Loski. Sẽ là những quả trứng đẹp nhất, sáng bóng nhất
cho nhà Loski và đổi lại, tớ sẽ có những giây phút thật riêng
tư cùng đôi mắt biếc lấp lánh nhất trần đời.

Quá hời ấy chứ.

Rồi người ta chặt mất cây tiêu huyền. Và hai tuần sau đấy,
Champ chết. Dù có lẽ phần lớn thời gian nó chỉ dành để
ngủ, và dù không ai trong nhà biết được Champ thực sự bao
nhiêu tuổi, nhưng cũng không ai thấy ngạc nhiên khi một
tối, bố ra ngoài cho nó ăn và phát hiện ra Champ đã chết.
Nhà tớ chôn Champ ở sân sau và hai ông anh tớ dựng cho
Champ một cây thánh giá có ghi:

ĐÂY LÀ NƠI AN NGHỈ CUỐI CÙNG CỦA KẺ TÈ RỒI BIẾN

XIN.HÃY.AN.TÂM.TÈ.

Tớ đã buồn và choáng váng mất một thời gian. Trời mưa
suốt và tớ đạp xe đi học để khỏi phải đi xe buýt. Khi về nhà
tớ cũng chui luôn vào phòng, vùi đầu vào đọc truyện và cứ
thế quên bẵng luôn chuyện nhặt trứng.

Chính cô Stueby là người kéo tớ về với lịch trình thường
ngày. Cô gọi điện sang cho tớ, nói là cô đã đọc báo và thấy
rất tiếc về mọi chuyện đã xảy ra, nhưng dù gì cũng được
một thời gian rồi mà cô ấy thì thấy nhớ mấy quả trứng và lo
là có khi đám gà mái của tớ sẽ không đẻ trứng nữa. “Buồn
bã có thể khiến gia cầm bị rụng lông, mà mình thì đâu
muốn thế đúng không cháu? Lông gà sẽ bay khắp nơi mà lại
chẳng có trứng. Cô mà không bị dị ứng với lông gà thì cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.