BÊN KIA ĐƯỜNG CÓ ĐỨA DỞ HƠI - Trang 86

Đúng là tin tốt đến phát sốt!

“Thôi”, cậu ấy nói, “tớ phải chuẩn bị để còn đi học đây. Hẹn
gặp cậu ở trường nhé”. Rồi cậu ấy mỉm cười và đóng cửa.

Chẳng biết tại sao nhưng tớ cứ đứng chết trân ở đó. Tớ thấy
là lạ. Kỳ quặc sao ấy. Như thể tớ bị tách biệt ra khỏi mọi thứ
xung quanh mình. Liệu tớ có bao giờ quay lại phố Collier
nữa không nhỉ? Thực ra thì tớ phải quay lại, vì chính mẹ
cũng nói thế. Hay có phải tại tớ cứ trầm trọng hóa vấn đề
lên?

Bỗng nhiên cửa bật mở và Bryce ôm cái thùng rác đầy hự
chạy vọt ra. “Juli”, cậu ấy thốt lên. “Cậu còn đứng ở đây làm
gì thế?”

Cậu ấy cũng làm tớ giật cả mình. Tớ cũng chẳng biết là
mình đứng đó để làm gì. Và lúc đó tớ cũng thấy bối rối đến
mức có lẽ phải chạy ngay về nhà luôn nếu như không phải
tớ thấy Bryce đang chật vật với đống rác.

Tớ chạy tới và nói: “Để tớ giúp một tay” vì trông cậu ấy như
sắp làm tung tóe hết cả. Và tớ nhìn thấy góc của một hộp
trứng.

Đấy không phải là một hộp trứng bất kỳ. Đấy là hộp trứng
của tớ. Hộp trứng mà tớ vừa mới mang sang cho cậu ấy. Và
tớ có thể nhìn thấy mấy quả trứng lấp ló sau những lỗ tròn
nhỏ màu xanh biếc.

Tớ cứ hết nhìn Bryce rồi lại nhìn mấy quả trứng, rồi hỏi:
“Sao thế? Cậu làm rơi trứng à?”

“Ừa”, cậu ấy liến thoắng. “Ừa, cho tớ xin lỗi nhé!”

Cậu ấy cố ngăn nhưng tớ đã kịp lôi hộp trứng ra khỏi đống
rác: “Vỡ tất à?” Tớ mở hộp và há hốc miệng. Trứng vẫn còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.