BÊN KIA ĐƯỜNG CÓ ĐỨA DỞ HƠI - Trang 85

cũng đã tự nuôi một đàn rồi ấy chứ. Nhưng thôi, không sao
đâu cháu. Khi nào cháu thấy tiện thì mang trứng sang cho
cô nhé. Cô chỉ muốn hỏi thăm tình hình cháu thế nào thôi.
Cô cũng rất tiếc về chuyện cái cây. Cả chuyện con chó của
cháu nữa. Mẹ cháu nói là nó đã mất”.

Thế là tớ quay lại với công việc. Tớ nhặt hết chỗ trứng mà
tớ đã bỏ bẵng trong suốt thời gian vừa rồi. Tóm lại là tớ
quay lại với lịch trình nhặt trứng và dọn chuồng. Và đến một
sáng, khi thu được đủ trứng, tớ bắt đầu làm vài vòng quanh
khu phố. Đầu tiên là mang trứng sang nhà cô Stueby, rồi
đến nhà cô Helms, và cuối cùng là nhà Loski. Và lúc đang
đứng trước cửa nhà Loski, tớ mới sực nhớ ra rằng tớ đã
không hề nhìn thấy Bryce trong một thời gian dài kỷ lục. Thì
đúng là chúng tớ đều ở trường thật nhưng rõ là tớ đã quá
mải nghĩ tới những chuyện khác đến mức không nhìn thấy
cậu ấy.

Tim tớ bắt đầu đập nhanh dần, và khi cánh cửa bật ra, khi
đôi mắt xanh biếc của cậu ấy nhìn thẳng vào tớ, tớ chẳng
còn biết nói gì nữa ngoài một từ cụt lủn, “Này”.

Cậu ấy cầm lấy hộp trứng và nói: “Cậu không phải cho nhà
tớ trứ… “.

“Tớ biết mà”, tớ nói, rồi nhìn xuống.

Chúng tớ cứ đứng như thế trong yên lặng một lúc lâu ơi là
lâu. Cuối cùng cậu ấy lên tiếng trước: “Thế cậu có định đi
học bằng xe buýt lại không?”

Tớ ngước lên nhìn cậu ấy rồi nhún vai. “Tớ chẳng biết nữa.
Tớ không đi xe buýt từ hồi… cậu biết rồi đấy”.

“Giờ chỗ đó trông không ngổn ngang nữa đâu. Họ dọn cũng
sạch sẽ rồi mà. Chắc họ sắp xây móng rồi”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.