BÊN KIA GIẤC MƠ MÀU HẠT DẺ - Trang 110

Cô Tư không đẹp, nhưng có duyên, có giáo dục lại có của. Thế mà cô

phải chịu nhìn năm tháng trôi đi, nhìn tuổi tác cô chồng chất lên mãi trong
cảnh cô độc lẻ loi. Cuộc kháng chiến đã đưa cô trôi nổi lên Saigon mấy năm
nay và cô càng cảm thấy cô đơn hơn bao giờ hết giữa đô thị đông đúc nầy.
Người con gái già, khi qua khỏi tuổi khó khăn bốn mươi, bỗng nghe thân
thể và lòng bình thản lại. Cái rạo rực tuổi thơ chỉ còn là một ký ức xa xôi.
Tuy nhiên bình thản không có nghĩa là vui vẻ được. Nếu không có Ma-Lên
làm bạn, không rõ cô Tư sẽ buồn đến bực nào. Ma-Lên sạch sẽ, ngoan
ngoãn, Ma-Lên trìu mến chủ, ít đi đâu. Nhưng nó là con gái đang thì, lại
không hấp thụ được cái giáo dục tiết chế của con gái loài người, nên nó bắt
đầu để cho xác thịt làm chủ nó.

Cô Tư đọc tới chỗ chàng thư sinh vừa gác bút ngước lên thì thấy cô gái

áo lam đứng trước mặt mình mà mỉm cười, thì bỗng nghe một tiếng "cẳng",
con Ma-Lên đã đánh ngã lọ trầu bà để trên bàn gần cửa song. Cô tức lắm.
Cuối xuống đất lượm chiếc guốc mà chọi nó. Ma-Lên hoảng sợ chạy vô riu
ríu nằm dưới chân giường. Chủ nó nghiêm sắc mặt mà hỏi xẳng:

- Vậy đó hả?
Chắc Ma-Lên chỉ hiểu một phần lời của chủ nó thôi, phần trách mắng tội

đánh bể cái lọ. Phần kia, nó làm sao nhận thức được lý do chủ cấm đoán nó
đi ra ngoài để yêu đương. Chính chủ nó cũng còn chưa hiểu. Nói đúng ra,
cô Tư vẫn hiểu nhưng không muốn thú nhận. Những người xấu bụng, hay
ganh tỵ trước hạnh phúc của kẻ khác. Cô Tư là người tốt. Nhưng rủi thay,
cô lại là gái già. Thành ra cô vẫn xấu một chút xíu về chỗ đó. Trước kia,
mỗi lần trang bạn đi lấy chồng, cô bỗng thấy hết thương người bạn đó. Lắm
khi đâm ra ghét họ, và thình lình tìm được những lỗi to lỗi nhỏ của họ lu bù.
Lâu rồi, cô quả không còn ganh tị với ai, vì bạn hữu cô đã thành bà nội, bà
ngoại hết cả rồi. Nhưng con Ma-Lên đã đến trong đời cô. Cái ngày mà nó đi
song song với con chó Mốc trước nhà, cô lại ngậm ngùi nhớ lại tuổi xuân
của mình, rồi như trẻ trở lại, cô cả quyết giữ nó, không cho nó "bị hoen ố".
Phải, cô xem cái việc nó yêu đương là hoen ố thân nó.

Mắng Ma-Lên xong, cô Tư lại tiếp tục đọc sách. Thừa cơ chủ lo ra, Ma-

Lên đứng dậy, chạy vòng vòng quanh nhà như gà mắc đẻ. Ngoài kia mấy
con chó hàng xóm vẫn đứng đó mà kêu "hựt ... hựt ... hựt". Thấy dạng Ma-

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.