BÊN KIA GIẤC MƠ MÀU HẠT DẺ - Trang 36

xe chạy chậm chạp, người đàn ông chú ý tới những băng vải viết chữ căng
ngang, những tờ truyền đơn rải bay trên đường đi, và những bích chương
màu dán nơi những thân cây bờ tường gần nơi hội đồng xã, nơi đó một vài
người qua lại. Người đàn ông ghé lại nhà một người quen, khoảng sân đất
rộng, ngôi nhà tôn thấp. Một người đàn bà từ trong nhà đi ra:

- Chú lại chơi.
- Anh có nhà không thím?
- Nhà tôi xuống dưới xóm, người ta tìm thấy xác vợ ông hội đồng hồi

trưa, thật tội nghiệp...

- Ở đâu vậy?
- Ở ấp bên, nhà của ông gì đó, trong vườn, dưới một cái hố, trời ơi, nhà

tôi nói trông mà phát khiếp vậy đó chú, họ cho ngồi xuống rồi đập đầu cho
vỡ và đậy lên trên mấy miếng gạch xi măng, sao chết đã lâu mà chưa gì hết,
còn chân thì xơ ra và quần thì bị rách lên tận thắt lưng, thật là tội...

- Sao mà tìm được vậy?
- Nghe đâu có người hồi chánh ở đâu đó nghe chuyện biết được nên chỉ

cho quận, quận liền theo đó mà tìm. (Trong đêm tối một tốp người vào nhà
gọi cửa bắt đi, bà ta không chịu đi, họ bắt đi, hai người mỗi người giữ một
tay kéo đi, mặc tiếng kêu khóc vang lên cả ấp không ai dám mở cửa ra
ngoài, rồi mất tích...).

- May mà còn tìm được xác, ông bà ấy từ xưa tới nay ăn ở cũng đường

hoàng, có gì đâu, chẳng biết có thù oán gì với ai không? Ông bà ấy chỉ còn
có một người con đâu ở trên Sài gòn.

Người đàn ông như nhớ ra mình vẫn còn đứng dưới sân với chiếc xe đạp,

ông ta từ từ đẩy chiếc xe vào gần nhà dựa vào tường rồi bước lên hiên:

- Tôi tính sang nhờ anh chị coi giúp cho cái nhà, tôi đưa bà ấy lên trên

với thằng hai.

- Bao giờ chú đi.
- Thủng thẳng ít bữa, đồ đạc thì cũng không có gì, nhưng cái nhà thì phải

ráng giữ cho nay mai yên ổn thì về có chỗ mà ở, thằng hai nó nói quá chứ
tôi không muốn đi.

- Dạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.