BÊN KIA GIẤC MƠ MÀU HẠT DẺ - Trang 47

mỉ. Chàng chỉ thích nhìn tôi và khen em đẹp, mắt em buồn, môi em đa tình,
anh thích em mặc cái áo đó... vân vân...

Sau bữa chàng đứng dậy cầm cái chìa khoá cửa lên nhà trên, hai vai

chàng tròn trịa khỏe mạnh, hai cánh tay bỏ trần, những hạt tàn nhang trên
ngực, cổ, gáy, chiếc áo may-ô trắng mới nhét trong cái quần tây chưa thay.
Chàng đánh răng, ra nằm ở cái ghế ny-lông mở dài, tờ báo banh trước mặt
lật phật hơi gió từ cái quạt điện Westinghouse vặn số hai, chàng nghe nhạc
FM, trở mình làm các thanh sắt cứa nhau cút kít, chàng ngủ với tờ báo đắp
trên ngực, cái đầu ngoẻo một bên vai, chân gác lên chiếc ghế thấp. Tôi yêu
cái bộ say sưa của chàng khi ngủ, giống hệt giấc ngủ thẳng thớm của một
nông dân nhọc mệt sau công việc đồng áng. Trông chẳng có vẻ trí thức chút
nào nhưng được cái vô tư lành mạnh. Tôi thường bỏ ngủ ngồi ngắm nghía
chàng, chờ giờ chàng đi làm buổi chiều. Chàng thức dậy lúc hai giờ rưỡi
hay sớm hơn, rửa mặt, uống nước, tìm cái gì ăn, khen yaourt tôi làm khéo,
hôn tôi trong lúc cài nút áo sơ-mi hay lúc sửa lại cà-vạt, thắt lưng. Chàng
nói, anh đi nhé!

Buổi chiều như thế tôi lại chờ đợi nữa, trong những tình cảm rũ rượi, ủ ê

hơn, bởi thời tiết oi bức nóng nảy, gian phòng chật hẹp lúng túng. Tôi sẽ
tắm rửa, hoặc ngồi hàng giờ săm soi mặt mũi trước tấm gương lớn của
chiếc tủ đứng. Có khi tôi bật khóc nức nở không vì lý do gì rõ rệt, rồi thử kẽ
chì đen lên hai mí mắt sưng. Tôi trầm trồ say đắm vẻ hoang tàn trên mặt
mình, những lúc ấy coi tôi giống hệt một goá phụ. Một góa phụ còn trẻ và
xinh đẹp. Tôi sẽ tủi thân với ý nghĩ ấy hoặc tôi sẽ tỉ mẩn so sánh, tưởng
tượng về người đàn bà của chàng - nàng là một người như thế nào, tại sao
nàng bỏ đi rồi viết cho chàng những lá thư hứa hẹn ngày trở về, tại sao
chàng yêu tôi mà vẫn có vẻ như đang dốc lòng mong ngóng nàng, tại sao tôi
ở đây chia sẻ may mắn, đánh cắp hạnh phúc của nàng? Cũng có khi tôi rón
rén một mình, mở hé cánh cửa tủ nhìn lại những chiếc áo dài của nàng
máng trong đó bên cạnh những bộ đồ lạnh của chàng, rón rén và bắt gặp
mình vụng trộm nhỏ mọn, một cách tội nghiệp. Sau những giây phút như
thế, tôi chờ đợi chàng bứt rứt ân hận, đôi khi quyết liệt hăm hở trong những
dự tính mới về những ngày dây dưa tạm bợ với chàng, đôi khi tôi eo sèo tìm
cách an ủi mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.