BÊN KIA GIẤC MƠ MÀU HẠT DẺ - Trang 8

Kiểng đánh lần nữa, gấp gấp thôi thúc. Mấy cậu nhỏ chạy vào phòng

học. Học sinh các lớp 10 và lớp 11 vẫn lơ lửng ngập ngừng. Giám thị và
giáo sư vẫn đứng ở hành lang nhìn ra cổng. Bên ngoài, tụi thằng Lý, Sum,
Vĩnh, Sự vừa vô vừa bàn tán. Nguyễn nhập bọn và lên phía văn phòng.

Ông giám thị hỏi hờ hững :
- Chưa vào lớp cho rồi mấy em ?
Sự đáp :
- Tụi nó không chịu vào, đứng canh xác.
Thầy Linh hỏi :
- Cảnh sát đã lên chưa ? Có ai lập biên bản không ?
Thầy Vũ hỏi ông giám thị :
- Sao, bây giờ cứ dạy hay cho tụi nó nghỉ ? Xôn xao quá dạy dỗ gì được.
Ông giám thị nhìn ra cổng, trả lời mau :
- Nhờ mấy thầy cho học sinh vô lớp dạy như thường. Sợ ở ngoài ồn ào.
Cả bọn học sinh nhao nhao phản đối :
- Học sao được thầy. Tụi nó bắn chết bạn mình, xác còn nằm đó. Học sao

được.

Nói vậy, nhưng cả lớp vẫn lửng thững lên cầu thang. Số học sinh ở ngoài

cổng vội vã chạy nhập bọn.

Chỉ còn khoảng vài chục người trong phòng 11. Vĩnh xuống xin thầy Vũ

cho học sinh vài phút bàn riêng chuyện nội bộ. Trân ra cổng gọi nốt số còn
lại vào lớp. Lý băn khoăn hỏi :

- Tụi bay định làm gì vậy ? Nguyễn đáp :
- Để anh em đông đủ hãy hay. Phải làm một cáin gì. Không thể chịu

được. Đây đâu phải là lần đầu.

Sum vẫn ngồi yên, mắt lạc thần :
- Nước mẹ gì. Rồi chả đi đến đâu hết.
Vĩnh dưới cầu thang chạy nhanh lên, reo :
- Thầy Vũ đồng ý rồi. Nào, anh em.
Vĩnh nhảy lên bục cao, giọng sang sảng :
Có ai can đảm học nữa không ? Hô chung dưới cuối lớp : Không có ai

còn chịu đựng nổi cảnh này nữa. Thằng nhỏ chết tức tưởi như vậy, mình
còn lòng dạ nào ngồi học. Thằng nhỏ sẽ khinh mình là bất nghĩa. Đồng bào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.