BÊN PHÍA NHÀ SWANN - Trang 185

trúng mặt, và đáp lại chẳng nhiệt tình những câu tôi nói “trời đẹp, phải
không bác, đi bộ thật dễ chịu” – tôi biết được rằng những xúc động giống
nhau không xảy ra đồng thời, theo một trật tự được thiết lập trước, ở mọi
con người. Sau này mỗi khi tôi đọc sách hơi lâu thành thử thích trò chuyện,
thì anh bạn mà tôi khao khát ngỏ lời lại vừa mới buông mình cho lạc thú
đàm đạo và giờ đây mong mọi người để mình yên ổn đọc sách. Nếu tôi vừa
mới nghĩ đến cha mẹ với tình thương mến và vừa mới có những quyết định
ngoan ngoãn nhất và thích hợp nhất để làm cha mẹ vui lòng, thì họ lại sử
dụng đúng thời gian ấy để biết được một lỗi nhỏ mà tôi đã quên đi và
nghiêm khắc trách cứ tôi lúc tôi lao đến với họ để ôm hôn họ.

Thỉnh thoảng thêm vào niềm phấn khích do cảnh cô đơn mang lại, là

một phấn khích khác – và tôi không thể ngả hẳn được về bên nào – do ước
ao thấy xuất hiện trước mặt mình một thôn nữ, mà mình có thể ôm siết trong
vòng tay. Nảy sinh đột ngột, giữa những ý tưởng rất khác biệt, khiến tôi
chẳng kịp gắn nó với nguyên nhân của nó một cách chính xác, lạc thú kèm
theo phấn khích ấy, đối với tôi dường như chỉ là một cấp độ cao hơn của lạc
thú do những ý tưởng kia đem lại. Tôi kể công thêm cho tất cả những gì ở
trong đầu óc mình lúc đó, cho ánh phản chiếu màu hồng của mái ngói, cho
cỏ dại, cho ngôi làng Roussainville mà từ lâu tôi ước ao đi tới, cho cây cối
trong khu rừng của nó, cho gác chuông nhà thờ của nó, về cái mối xúc động
mới mẻ khiến tôi thấy những điều trên dường như chỉ đáng khao khát hơn vì
tưởng rằng chính chúng gây nên xúc động, cái mối xúc động dường như chỉ
muốn cuốn tôi đến với chúng nhanh hơn khi thổi căng cánh buồm nơi tôi
bằng làn gió mạnh mẽ, thuận chiều và lạ lùng chưa từng biết. Nhưng nếu
như niềm khao khát một phụ nữ hiện ra có tăng thêm cho duyên sắc của
thiên nhiên một điều gì đó hào hứng hơn đối với tôi, thì bù lại, duyên sắc
của thiên nhiên lại mở rộng những gì có lẽ quá hạn hẹp trong duyên sắc
người phụ nữ. Dường như vẻ đẹp của cây cối cũng lại là vẻ đẹp của nàng và
linh hồn của những chân trời kia, của ngôi làng Roussainville, của những
cuốn sách tôi đọc năm ấy, sẽ được nụ hôn của nàng bộc lộ với tôi; và do trí
tưởng tượng phục hồi sức lực khi tiếp xúc với nhục cảm nơi tôi, do nhục
cảm nơi tôi lan truyền trong mọi lĩnh vực của trí tưởng tượng, nên khao khát

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.