BÊN PHÍA NHÀ SWANN - Trang 194

người đa cảm một cách thật thuần khiết, đức hạnh một cách thật tự nhiên
thành thử ngay lạc thú nhục dục đối với họ cũng dường như là cái gì xấu xa,
là đặc quyền của những kẻ ác. Và khi họ nhượng bộ bản thân để buông mình
cho lạc thú đó chốc lát, thì họ cố nhập vào và làm cho kẻ tòng phạm với
mình nhập vào cái lốt của kẻ ác, sao cho có được trong chốc lát ảo tưởng đã
đào thoát khỏi tâm hồn đắn đo áy náy và dịu dàng của mình, đi vào thế giới
bất nhân của lạc thú. Và tôi hiểu cô đã khát khao điều đó biết mấy khi tôi
nhìn thấy điều đó bất khả thi với cô biết mấy. Vào úc cô muốn mình khác
hẳn với cha mình, thì những gì cô khiến tôi hồi tưởng chính là những cách
nghĩ, cách nói, của ông giáo già dạy dương cầm. Còn hơn bức ảnh của ông
nhiều, điều mà cô báng bổ, điều mà cô đem phục vụ cho lạc thú của cô
nhưng nó vẫn cứ tồn tại giữa cô với những lạc thú ấy và cản trở cô thụ
hưởng chúng trực tiếp, đó là sự giống nhau giữa gương mặt ông với gương
mặt cô, là cặp mắt xanh biếc của mẹ ông mà ông đã truyền lại cho cô như
một đồ trang sức gia bảo, là những cử chỉ nhã nhặn, chúng đặt xen vào giữa
thói hư của cô Vinteuil và chính cô, một lối nói năng, một tâm trạng chẳng
hợp với thói hư ấy và ngăn cản cô nếm trải nó như một cái gì hết sức khác
biệt với vô số nghĩa vụ lịch thiệp mà cô thường tuân thủ. Không phải cái ác
đem lại cho cô ý niệm về lạc thú, không phải cô thấy cái ác dường như dễ
chịu; cô thấy chính lạc thú dường như hiểm ác. Và bởi mỗi lần cô mải mê
lạc thú thì với cô lạc thú lại kèm theo những ý nghĩ xấu vốn chẳng có trong
tâm hồn đức hạnh của cô suốt thời gian còn lại, nên cuối cùng cô thấy ở lạc
thú một cái gì đó quỷ quái, cô đồng nhất nó với cái Ác. Có lẽ cô Vinteuil
cảm thấy bạn gái mình bản tính không xấu, và cô ta không thành thực trong
lúc nói với cô những lời lẽ báng bổ kia. Ít ra cô cũng có lạc thú được hôn
trên mặt cô ta, những nụ cười, những ánh mắt, có lẽ là giả vờ, nhưng trong
biểu hiện thấp hèn và hư hỏng của chúng lại tương đồng với những ánh mắt,
những nụ cười không phải ở một con người nhân hậu và đau khổ, mà ở một
con người của tàn ác và lạc thú. Cô có thể tưởng tượng trong chốc lát rằng
mình đang thực sự chơi những trò mà một đứa con gái quả thật có những
cảm nghĩ dã man vô đạo đối với hương hồn cha mình có lẽ sẽ chơi với một
kẻ tòng phạm cũng biến chất như vậy. Có lẽ cô không nghĩ rằng cái ác là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.