BÊN PHÍA NHÀ SWANN - Trang 312

ông có máu ghen, những gã tình nhân giở trò do thám. Điều ông sắp làm thật
là vụng dại và từ đây trở đi, nàng sẽ ghét ông, trong khi, vào lúc này, chừng
nào ông chưa gõ cửa, rất có thể, ngay cả trong khi lừa dối ông, nàng vẫn còn
yêu ông. Chính như vậy người ta đã hy sinh bao hạnh phúc có thể thực hiện,
vì nôn nóng muốn có ngay một khoái thú tức thì! Nhưng ước muốn được
biết sự thật mạnh hơn và ông thấy nó cao quý hơn. Ông biết rằng cái thực tế
của hoàn cảnh mà ông sẵn sàng đổi mạng mình để p hục nguyên lại một
cách chính xác, ông có thể đọc nó đằng sau khung cửa sổ vằn những sọc
sáng này, như dưới tấm bìa vàng rực của một bản thảo cổ văn quý mà chỉ
riêng chất phong phú nghệ thuật của nó đã khiến nhà học giả khảo cứu nó
không thể dửng dưng. Ông ta cảm thấy cực kỳ khoái lạc được biết cái chân
lý làm ông say mê từ văn bản gốc duy nhất, phù du và quý giá, được đóng
bằng một chất liệu trong, nồng ấm và đẹp đến thế. Hơn nữa, cái lợi thế mà
ông cảm thấy – mà ông rất cần cảm thấy – đối với họ, có lẽ không chỉ là biết
sự thật, mà là việc ông có thể chứng tỏ với họ là mình biết. Ông kiễng chân
lên. Ông gõ cửa. Họ không nghe thấy, ông gõ tiếp mạnh hơn, cuộc trò
chuyện ngừng bặt. Một giọng đàn ông (Swann cố nhận xem đó là giọng ai
trong số bạn bè của Odette mà ông biết) hỏi:

“Ai đấy?”

Ông không chắc mình có nhận ra cái giọng đó không. Ông gõ một lần

nữa. Cửa kính, rồi cửa chớp mở ra. Lúc này thì không thể lùi được nữa, vả
chăng, nàng cũng sắp biết hết, nên để khỏi có vẻ quá khốn khổ, quá ghen và
quá tọc mạch, ông chỉ nói lớn bằng một giọng vui vẻ ơ hờ.

“Khỏi phải dậy, tôi chỉ đi qua, thấy ánh đèn nên muốn biết em đã khỏi

ốm chưa thôi.”

Ông nhìn. Trước mặt ông, hai ông già hiện ra ở cửa sổ, một ông cầm

đèn, và bấy giờ, Swann thấy rõ căn phòng, một căn phòng lạ. Vốn trước nay,
những lần đến Odette vào lúc quá khuya, thường có thói quen nhận ra cửa sổ
của Odette ở chỗ đó là khung cửa duy nhất còn sáng đèn trong tất cả các cửa
số giống hệt nhau, ông đã gõ nhầm và gõ phải cửa sổ nhà bên cạnh. Ông vừa
xin lỗi vừa rút lui và trở về nhà, sung sướng vì đã thỏa mãn tò mò mà vẫn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.