BÊN PHÍA NHÀ SWANN - Trang 316

gặp mình,” Swann nghĩ thầm. “Nhưng điều đó không phù hợp với việc nàng
không cho ai ra mở cửa.”

Nhưng ông không vạch cho nàng thấy chỗ mâu thuẫn đó, vì ông nghĩ

rằng cứ để mặc nàng, Odette sẽ xì ra một lời nói dối có thể láng máng chỉ ra
sự thật; nàng nói; ông không ngắt lời nàng; với một niềm sùng mộ háo hức
và đau đớn, ông hứng từng lời nàng nói với ông, cảm thấy những lời dó
(chính vì nàng giấu sự thật đằng sau chúng trong khi nói với ông) tựa như
tấm mạng thiêng, lưu giữ dấu ấn mơ hồ, phác họa đường nét lờ mờ, của cái
sự thật vô cùng quý giá và than ôi! không thể khám phá ra – điều mà nàng
đang làm vào hồi ba giờ chiều khi ông đến – về cái sự thật này, mãi mãi ông
chỉ có được những lời dối trá, vết tích thần thành không thể đọc nổi, và nó
chỉ tồn tại trong ký ức của người đàn bà oa trữ nó, nàng ngắm nó mà không
biết giá trị của nó, song chẳng chịu trao nó cho ông. Tất nhiên, đôi khi, ông
ngờ là những hành động hằng ngày của Odette, tự thân chúng, chẳng có gì
thật mê ly kỳ thú, và những quan hệ nàng có thể có với những người đàn
ông khác, chẳng hề phả ra, một cách tự nhiên, phổ quát và đối với mọi kẻ có
đầu óc suy xét, một nỗi buồn bệnh hoạn đến mức có thể gây nên cơn sốt tự
sát. Ông bèn nhận ra cái kỳ thú ấy, nỗi buồn ấy chỉ tồn tại tron gông như một
căn bệnh và rằng, một khi căn bệnh này được chữa trị, những hành vi của
Odette, những nụ hôn nàng có thể ban phát, sẽ lại trở nên vô hại như hành vi
của biết bao phụ nữ khác. Nhưng dù nguyên nhân nỗi tò mò đau đớn ấy của
Swann, giờ đây rất muôn biết tỏ tường những hành vi kia, không nằm ở đâu
khác ngoài bản thân ông, điều đó vẫn không đủ để khiến ông thấy việc coi
trọng sự tò mò đó và tìm cách để thỏa mãn nó, đó là phi lý. Đó là vì Swann
đã tới một độ tuổi mà triết lý của nó – được khuyến khích bởi dòng triết lý
đương thời, bởi cái triết lý của cái môi trường tron đó Swann đã sống bao
lâu, của cái bè cánh gò bò với nữ Công tước Des Laumes trong đó được xem
là thông minh những ai nghi ngờ tất thảy và chỉ có những sở thích cá nhận
của mỗi người là thực tồn và không thể chối cãi – không còn là triết lý của
tuổi trẻ, mà là một triết lý tích cực, gần như có tính y học, của những
nguwofi mà thay vì bộc lộ ra ngoài những điều mình khao khát, lại cố chắt
ra những năm tháng đã trôi qua một chút cặn cố định của những thói quen và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.