BÊN PHÍA NHÀ SWANN - Trang 35

cách ngoan ngoãn theo chỉ dẫn của văn bản, tuy không loại trừ một vẻ oai vệ
nhất định; rồi ông đi xa dần vẫn với bước đi giật giật như thế. Và không gì
có thể khiến cuộc dạo chơi chậm chạp trên lưng ngựa của ông dừng lại. Nếu
người ta dịch chuyển cây đèn, tôi còn nhận thấy con ngựa của Golo vẫn tiếp
tục đi lên các rèm cửa sổ, uốn khum lên cùng các nếp xếp, đi xuống vào các
kẽ rèm. Bản thân cơ thể của Golo, vốn mang bản chất siêu nhiên chẳng kém
gì con ngựa, tự thích nghi được với mọi trở ngại vật chất, mọi vật thể khó
chịu nó gặp, bằng cách lấy ngay chúng làm khung, chuyển hóa chúng vào
bên trong, cho dù đấy là tay nắm cửa ra vào, trên đó đã thấy nhập ngay vào
và nổi lên rõ nét tà áo đỏ hay gương mặt xanh xao của ông ta, cũng vẫn cao
quý và u buồn như vậy, nhưng không để lộ chút bận tâm nào về sự chuyển
hóa xương cốt kia.

Đương nhiên tôi vẫn thấy vẻ đẹp của các hình chiếu lấp lánh này,

chúng như tỏa ra từ một quá khứ của thời Mérovingiens

7

và quay đảo quanh

tôi những tia phản chiếu lịch sử thật xưa cũ. Nhưng tôi vẫn không thể nói lên
được cái cảm giác khó chịu đến từ sự xâm nhập của điều bí ẩn và cái đẹp
vào một căn phòng mà cuối cùng tôi đã lấp đầy bằng cái tôi của chính mình
đến mức không còn quan tâm đến cả căn phòng lẫn bản thân sự khó chịu
nữa. Ảnh hưởng gây mê của thói quen đã chấm dứt, tôi lại bắt đầu nghĩ, bắt
đầu cảm nhận, những điều thật đáng buồn. Tay nắm cửa phòng tôi đối với
tôi khác hẳn tất cả các tay nắm cửa khác trên thế giới ở chỗ như thể nó tự
động mở ra không cần vặn, vì việc sử dụng nó đối với tôi đã trở thành vô ý
thức, vậy mà giờ đây, nó lại được dùng là cơ thể siêu nhiên cho Golo. Và
vừa khi người ta lắc chuông báo hiệu bữa tối, tôi vội chạy ngay ra phòng ăn
ở đấy cây đèn treo to tướng hoàn toàn không biết gì về Golo và con yêu râu
xanh, mà lại biết cha mẹ tôi và món thịt bò rán, chiều tối nào cũng tỏa sáng;
và tôi vội sà vào vòng tay của mẹ đối với tôi càng trở nên thân thiết hơn do
những tai họa của Geneviève de Brabant, trong khi tội ác của Golo lại khiến
tôi có nhiều đắn đo hơn khi tự vấn lương tâm mình.

Sau bữa tối, than ôi, chẳng mấy chốc, tôi buộc phải xa mẹ, mẹ tôi còn

lưu lại nói chuyện với người khác, ở ngoài vườn nếu đẹp trời, còn nếu xấu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.