BÊN PHÍA NHÀ SWANN - Trang 66

một trong những người nhận quà. Nhưng có lẽ bà tôi cho là nhỏ nhen ti tiện
nếu quá quan tâm đến sự bền vững của một ván gỗ nơi còn thấp thoáng một
bông hoa nhỏ, một nụ cười, đôi khi một tưởng tượng đẹp đẽ về thời xưa.
Ngay những gì trong các đồ đạc này đáp ứng một nhu cầu, vì chúng đáp ứng
theo một cách mà ngày nay ta không còn quen nữa, cũng khiến bà thấy thú
vị như những lối nói năng xưa cũ ở đó ta thấy một ẩn dụ bị xóa mờ trong
ngôn ngữ hiện đại của chúng ta do tác động làm hao mòn của thói quen. Mà
chính những cuốn tiểu thuyết đồng nội của George Sand bà tặng nhân ngày
lễ thánh của tôi, cũng đầy ắp như một đồ đạc xưa cũ, những từ ngữ rơi vào
tình trạng lâu không dùng và lại trở nên bóng bảy giàu hình ảnh, như chỉ còn
thấy được ở miền quê. Và bà tôi đã thích mua chúng hơn những cuốn khác
giống như bà sẵn lòng hơn để thuê một cơ ngơi có một chỗ ở cheo leo kiểu
gô tích hoặc một trong những thứ cũ kỹ ảnh hưởng tốt lành đến trí óc bằng
cách khiến trí óc hoài niệm những cuộc viễn du không thể nào thực hiện
được trong thời gian.

Mẹ ngồi xuống cạnh giường tôi; bà đã lấy cuốn François chú bé bị bỏ

rơi mà bìa sách đỏ nhạt và tiêu đề khó hiểu khiến tôi thấy có một cá tính
riêng biệt và một sức hấp dẫn huyền bí. Tôi đã nghe nói George Sand là điển
hình của tiểu thuyết gia. Điều này chuẩn bị sẵn cho tôi tưởng tượng trong
François chú bé bị bỏ rơi cái gì đó khó tả và tuyệt diệu. Các thủ pháp trần
thuật nhằm kích thích trí tò mò hay sự mủi lòng, một số cách nói khêu gợi lo
lắng và ưu sầu, mà một người đọc hiểu biết chút ít nhận ra là điều chung cho
nhiều tiểu thuyết, đối với tôi – người coi một cuốn sách mới không phải là
một vật có nhiều vật cùng loại, mà như một con người duy nhất, chỉ có lý do
tồn tại ở bản thân mình – dường như đơn giản là một tỏa xạ nao lòng từ tinh
túy đặc thù của François chú bé bị bỏ rơi. Dưới những biến cố thật thường
nhật, những điều thật bình thường, những từ ngữ thật thông dụng, tôi cảm
thấy như có một âm điệu, một cách nhấn giọng kỳ lạ. Hành động của truyện
bắt đầu; hành động càng có vẻ lờ mờ khó hiểu đối với tôi, vì thời gian ấy,
khi đọc sách, tôi thường hay mơ màng vơ vẩn đến điều khác hẳn, suốt nhiều
trang liền. Và thêm vào những chỗ khuyết do sự lơ đãng này để lại trong
truyện kể, khi mẹ đọc to cho tôi, bà còn bỏ qua mọi cảnh yêu đương. Bởi thế

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.