BẾN THIÊN ĐƯỜNG - Trang 10

Vị lãnh chúa lượng sức đám đông và đánh giá. Rồi không một lời cảnh

cáo, ông chĩa mũi súng lên trời và bắn một phát.

Nghe tiếng nổ, con ngựa nhảy lồng lên trước, kéo cỗ xe theo. Đám đông

nằm rạp cả xuống, không khác gì một đám lúa bị máy gặt đi ngang qua. Joe
Donelly bổ nhào xuống đất, trán đập vào một viên đá trên đường.

Danty cúi xuống bạn, quên cả ông lãnh chúa đang chạy trốn cũng như

đám nông dân hỗn loạn. Ông ta kêu lên:

– Ôi, Joe có sao không? Máu mẹ chảy tùm lum đây rồi nè!
Chỉ còn lại bà già đã nem đá, bà thấy rõ hiện trường. Bà gỡ cái khăn

quàng của bà để làm vải băng cho Joe. Danty lấy cái khăn buộc quanh đầu
của người bị thương.

Joe mở mắt, ông vẫn tỉnh táo, nhưng cũng biết rõ vết thương là nặng.

Ông níu vào cánh tay bạn, như người đuối sức, nói:

– Danty ơi, hãy đưa tôi về nhà. Tôi muốn tắt thở giữa đám con tôi.

*

Joseph Donelly ngước mắt lên trời, vui mừng đón nhận một ngày tốt

lành. Sau buổi sáng âm u, buổi chiều hứa hẹn trời quang đãng; những đám
mây trắng được tia nắng mặt trời xuyên qua lấp lánh, như một tấm vải hoa
viền vàng phủ trên những cánh đồng cỏ màu anh lục bảo.Ngất ngưởng trên
lưng một con lừa già, Joseph đi theo con đường đầy cát bụi, tinh thần bình
thản, không một chút âu lo. Cuộc đời anh chưa gặp nhiều thử thách, nếu có
chăng thì anh cũng đã vượt qua một cách can đảm. Kiểm điểm lại, anh rất
tự hào.

Cho đến lúc đó, anh chưa có thành tựu gì để được nổi tiếng, mà người ta

cũng chưa treo cổ anh vì những hoạt động của anh trong thời buổi nhiễu
nhương này, thì cũng là một điều đáng kể.

Ở đoạn con đường rẽ ngoặt, Joseph thấy có hai thiếu nữ đang đi tới phía

mình, tay họ mang những giở trứng. Một cô tay xách thêm một cái lồng gà,
bên trong có hai con gà Nhật nhỏ. Vừa thấy Joseph, mặt cả hai cô gái quê
ửng hồng như mặt trời xế trưa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.