BẾN THIÊN ĐƯỜNG - Trang 141

nhà của cha nàng. Từ nay nàng không còn bao giờ ăn một cái cánh hay một
cái đùi gà mà không tưởng tượng đến những xác gà chết ghế tởm này.

Liếc nhìn về phía cuối dây chuyền làm việc, Shannon thấy Joseph cùng

một số đàn ông lo trụng nước sôi các con gà trong một cái thùng rất lớn. Cô
nghe tiếng cười khàn khàn và tiếng đùa cợt tục tĩu, cũng như sự hào hứng
của họ, đã làm cho cô càng sinh quạu quọ. Sao cái anh chàng Joseph lại
dám đùa giỡn và cười cợt trong cái hoàn cảnh thê thảm như thế nhỉ?

– Mỗi người đàn ông đều có một cái đuôi, có phải không nào? – Anh

chàng kế bên Joseph nói – Nếu xếp những cái đuôi này lại, đầu nọ giáp đầu
kia, thì theo ý anh, nó dài cỡ nào?

Joseph suy nghĩ kỹ câu hỏi.
– Những cái đuôi cứng đờ chứ?

Mọi người đều phá lên cười, và Joseph tỏ ra bằng lòng về chính mình

một cách đáng ghét.

– Tôi cho rằng nó sẽ dài tới nước Pháp, một anh lao công nói.
– Và nó sẽ đóng cọc một cách tồi tệ ở đó – Joseph thêm.

Shannon mặt đỏ như gấc, xấu hổ và tức giận đối với sự trắng trợn của

chàng trai. Chỉ có cái thứ móc than bùn, mất dạy, mới đùa cợt một cách quê
mùa và chối tai như thế.

Một anh chàng đứng kế bên Joseph nói:
– Xem các bà kìa! Có nhiều chuyện đã diễn ra dưới cái tạp dề của họ

đấy!

– Đúng vậy! – Joseph tán thành.
Bọn đàn ông vui cười thỏa thích, trong đó có một tên, suốt cả buổi sáng,

cứ ngấp nghé Shannon mãi. Hắn phát biểu:

– Theo ý tôi, trong đám này, cô gái đẹp nhất, có cặp mắt xanh nhất và

mái tóc tuyệt vời nhất, đó là em gái của Joseph.

Trái tim của Joseph ngừng đập, chàng ngó tên vừa phát biểu như ngó

một kẻ phản phúc, hét lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.