BẾN THIÊN ĐƯỜNG - Trang 142

– Coi chừng, ông bạn! Tao không thích nghe mày nói xấu em gái của tao

sau lưng tao!

Người kia nheo một mắt, cự nự:

– Sao lại đằng sau lưng mày, Joseph? Tao đang đứng trước mặt mày đây

mà!

– Ơ hay, câm miệng lai! – Joseph gầm lớn, mặt đỏ bừng vì phẫn nộ.
Mọi người ai nấy đều cười rộ lên một lần nữa. Có người tung vào Joseph

những nắm lông. Shannon quan sát hiện trường, tỏ vẻ thích thú, và cô làm
ra vẻ không để ý đến hai chị hàng tôm hàng cá đang làm việc kế bên nàng,
tên là Olive và Glenna.

– Đàn ông họ có cuộc đời đẹp thật, Glenna nói với Olive – Ngay cả khi ở

trên giường, thỏa mãn xong là họ lăn ra ngủ như chết.

– Còn chồng em thì anh ta vừa làm vừa đánh rắm! – Olive nói.
Các bà cười rúc rích. Shannon cau mày. Thật là dung tục! Thế mà bắt

nàng phải sống với đám người này hết ngày nọ tới ngày kia! Nàng chợt
nghĩ đến các buổi chơi cờ của mẹ nàng và các bà bạn của bà mà hối tiếc.

Bực bội vì vẻ kiêu hãnh của Shannon, bà Olive và Glanna vung gà vào

mặt nàng với những cử chỉ tục tĩu. Shannon la oai oái và chực chạy trốn.
Người đốc công xô nàng trở lại chỗ cũ.

– Hãy làm việc đi! – Hắn ta vừa hét, vừa véo vào cánh tay nàng.
– Ôi, đồ dơ bẩn! Bỏ tay ra đi! – Nàng la lên.

Một sự im lặng chết chóc bao trùm lấy nhà máy. Bao nhiêu cặp mắt đều

đổ dồn về phía Shannon, nàng cảm thấy hai mas mình đỏ bừng.

Người đốc công ấn đầu cây bút chì vào coor họng nàng và nói:
– Trừ một ngày lương!

Shannon định mở miệng cãi, nhưng ông ta bảo:
– Tiếp tục đi! Tiếp tục nhục mạ ta đi!
Với một tiếng nhỏ như hơi thở, nàng khe nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.