BẾN THIÊN ĐƯỜNG - Trang 155

– Có thể như vậy... Tôi mong rằng người ta sẽ nh đến tôi như một con

người đánh dấu cho thời đại của mình.

Bà Molly cười dịu dàng.

– Đàn ông các anh đặt tất cả hy vọng vào công việc. Chính từ các thất

vọng của họ mà tôi rút tỉa được phương cách sống của tôi.

Từng ấy chân tình, thúc đẩy Joseph tin cậy. Bởi lẽ bà chủ nhà cho thuê

chuyên giao tiếp với nhiều hạng người, có thể giúp chàng phân tích cái gì
đó đang xảy đến trong đầu óc và trong thân xác của chàng.

– Bà Molly này, khi một cô gái làm cho mình bực tức, là nghĩa làm sao?

Tôi có ý nói đến cô gái mà tôi đã quen biết hồi ở bên Ailen.

– Còn cậu, cậu có làm cho cô ta bực tức không?
– Ồ, chắc là có. Đôi khi chỉ là chuyện tầm phào thôi, cũng đủ cho chúng

tôi cãi nhau rồi. Khi cô ta ngó tôi, mắt cô nảy lửa.

– Cô ấy muốn được cậu hôn đấy!

Joseph trợn trừng mắt, và có cảm giác như vừa bị đấm một cú vào

bụng... một cú móc thật mạnh, chứ không phải một cú chích của con rệp.

– Hôn? Không phải tôi, đúng rồi!
– Thì còn ai khác nữa? Tôi hỏi cậu? Đôi mắt của cô ta bốc lửa là do cậu

đốt lên đấy! Tôi rất tiếc vì cậu đã bỏ rơi cô ấy. Tình yêu đâu có hiếm hoi
như người ta nói. Không có gì buồn hơn là đã bỏ lỡ cơ hội.

Bà Molly mỉm cười thương hại cho chàng và đi xuống thang lầu. Joseph

im lặng nhìn theo bà, rồi bước nặng nề trở về phòng. Chàng phải đi ngang
qua trước mặt cô Mae, cô ta lại ngó ngó chàng, mời mọc lần nữa, và mỉm
cười với chàng một cách tha thiết. Joseph không khỏi không nhìn cô ta một
cách chầm chậm từ cổ trở lên và từ bắp chân trở xuống.

Chàng vụt chạy đi như trốn một con mãng xà cám dỗ. Chàng nghe cô ta

cười, vừa cười vừa khép cửa lại.

Chàng đi thẳng đến giường Shannon đang nằm và chiêm ngưỡng cách cô

năm cùng mái tóc cô lấp lánh nhờ tia phản xạ xuyên qua cửa sổ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.