BẾN THIÊN ĐƯỜNG - Trang 176

Tất cả sẽ chỉ là màu sắc. Những đồng lúa xanh um, bọc quanh là những

dãy hàng rào trắng như tuyết. Một ngôi nhà màu vàng mái xanh lơ. Một sân
nuôi gia cầm lúc nhúc những gà, ngỗng, vịt đủ màu.

Những mơ mộng hão huyền ấy giúp nàng quên đi cảnh thị thành độc

điệu, và ấn tượng rằng nàng sẽ sống và chết ở những nơi mà nàng không
thực hiện được hoài bão.

– Mùa đông ở đây khắc nghiệt lắm! – bà Olive nói khi thấy nàng mặc áo

mỏng và run lập cập – Cô phải mua một cai áo măng– tô mới được.

– Em không có khả năng, – nàng đáp và nghĩ đến những tủ áo dài, đầy

đặc những áo len mà nàng đã bỏ lại Ailen.

– Bây giờ em đã trở thành quá cần kiệm, bà Glenna thêm, và em làm

việc thật căng, đến nỗi các chị em đều cảm thấy xấu hổ.

– Em chịu đựng được việc làm là nhờ đặt tất cả tâm tư vào đó. –

Shannon ném một hòn sỏi lăn đi trước mặt nàng. Giày của nàng cũng đã
mòn gót; nàng cảm thấy đã chọt vào bàn chân. – Em ghét nhà máy và gã
đốc công nhỏ con, nhưng bây giờ thì em không còn bận tâm về chuyện nhổ
lông gà nữa.

Cả ba người dừng chân lại trước một tủ kính chuyên bán đồ thời trang

kiểu mới, và ngắm nghía một chiếc áo dài sa tanh màu hoa cà có lót bên
trong và vai độn bông.

– Các chị xem tay áo kìa! Đó là sáng chế của Paris, Pháp. Báo chí đã

đăng như thế. Chị có bao giờ nghĩ rằng mình làm chủ một cái áo như thế
kia không? – Bà Glenna buồn bã hỏi.

– Được làm chủ hả? Em chỉ ước được mặc nó một lần thôi cũng đủ rồi,

bà Olive đáp – Được mặc một chiếc áo quý giá như thế mà khiêu vũ thì
thanh lịch biết bao!

Bà ta quay chiếc váy đã sờn mòn và đầy vết bẩn của bà, vừa quay vừa

khe khẽ hát. Shannon quan sát hai người bạn gái mới, xấu hổ mà không biết
tại sao. Ở Ailen, nàng có nhiều giá áo treo đầy những áo dài giống như thứ
trong tủ kính; và hồi ấy nàng quan niệm đó là chuyện đương nhiên. Không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.