BẾN THIÊN ĐƯỜNG - Trang 179

– Được, rất tốt, Shannon nói vẻ bực mình – Anh đã thắng. Nhưng anh

phải hết sức lưu tâm mới được. Rồi anh lại đâm ra kiêu căng thôi.

Chàng cất cái nón, cầm và giả vờ lấy tay áo phủi bụi.

– Ồ, tôi không ngờ! Kiêu căng, tôi mà kiêu căng? Không thể nào!
Nàng cười, nhìn chàng nhảy nhót, và chợt thấy một vũng bùn trên đường

phố, liền kêu lên:

– Ơ kìa, anh! Một vũng bùn!

– Tôi sẵn lòng trải áo măng-tô của tôi lên đám bùn đó, Joseph chòng

ghẹo nàng, nhưng tôi lại sợ làm dơ áo thôi.

Và, hai người dừng bước, với một cử chỉ tình tứ, chàng kẹp tay nàng lại,

rồi cả hai cùng nhảy qua bên kia vũng bùn. Họ cùng nhau cười khúc khích.

Shannon lại trò chuyện trong khi hai người bước đi tiếp:

– Quả thật, anh có được rất nhiều ân điển mà một con người có thể có.

Khốn thay, cái lỗ đít của anh có qua nhiều tự phụ.

– Một cái lỗ đít à? Có phải cái từ thô tục này đã phát ra từ cửa miệng của

một cô gái hoàn hảo và rất có giáo dục tên là Shannon Christie đấy không?
Chúa ơi! Con xin hỏi Ngài, thế giới này đang đi về đâu?

– Mẹ tôi mà nghe tôi nói như thế này, chắc bà đứng tim mà chết mất. –

Shannon công nhận, nhưng không cảm thấy hối hận gì lắm – Đó là tại tôi
đã giao du với những người xấu.

Hai người cùng im lặng bước đi, khi ngang qua cửa hàng bánh, mùi bánh

mì và bánh trăng lưỡi liềm mới ra lò bốc lên thơm phức. Rồi họ đi ngang
qua cửa hàng thịt, những đùi trừu và gà Tây treo lủng lẳng trong tủ kính,
trông thật ngon mắt. Một tấm quảng cáo ghi: Hãy mua gà Tây ở tiệm chúng
tôi để mừng lễ Tạ Ơn.

– Cô có thích cái mũ của tôi không, Shannon? Hãy trả lời thành thật đi!
Nàng xúc động vì cảm nhận trong giọng nói của chàng có cái gì đó dễ bị

tổn thương. Nhưng nàng không thể nói cho chàng vui lòng rằng chàng là
một thanh niên xinh trai... dù có đội mũ hay không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.