BẾN THIÊN ĐƯỜNG - Trang 20

Cha Rolan lại nhún vai, nói:
– Có thể lắm... Nhưng mắc mớ gì chúng lại không nhắm vào trái tim.

Cuộc chuyện trò ngưng bặt khi Joseph Donelly từ phòng sau đi ra. Đám

đông tránh đường nhường lối cho anh đi ngang qua. Gương mặt trịnh trọng
và đẹp đẽ của anh với hai mắt đo ngầu vì khóc, anh đi thẳng đến bên cỗ
quan tài, đưa tay vuốt ve má cha, rồi trịnh trọng đặt trên cái ghế đầu cạnh
bên xác cha một cái ống vố đã nhồi thuốc.

Từ bên kia căn nhà, Colm và Paddy đang lờ đờ tiến lên với vẻ mặt xảo

trá.

Colm nói trước:

– Chúng ta phải bàn bạc về những vấn đề quan trọng.
– Bây giờ không phải lúc, Joseph gạt đi.
– Nhưng cha ra đi để lại nợ nần chúng ta phải trả.

– Anh em chúng ta khỏi phải trả đi! – Paddy kết thúc.
Joseph nhìn hai thằng anh với đôi mắt sắc bén. Dòng máu nóng của dòng

họ Donelly trong anh bùng lên. Anh nói:

– Chúng ta phải trả nợ sau vụ mùa.

Colm ưỡn ngực làm ra vẻ quan trọng:
– Chúng tôi có nhiều tham vọng lớn hơn.
Paddy tiếp:

– Chúng tôi sẽ đi khắp năm châu kiếm việc làm. Chúng tôi sẽ xóa sạch

cảnh nghèo hèn cơ cực.

Colm đặt tay lên vai Joseph, nói:
– Joseph, hãy đi với chúng tôi. Đất ở đây đã chết khô rồi. Một con chó

mù cũng chẳng thèm đặt chân đến.

– Trên tất cả, đất này không phải của chúng ta. Mà là của Daniel

Christie, bá tước Clara.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.