BẾN THIÊN ĐƯỜNG - Trang 231

Bà vào thư viện, bắt gặp chồng đang dấu một chai rượu Gin đằng sau

một đống cây khô chất bên lò sưởi. Với một vẻ tự do quá trớn, ông Daniel
gác nón nơi cái ghế dựa có tai bèo và ngồi xuống đó. Ông đặt chân lên cái
đẩu con, và cầm lấy tờ báo Công An, rồi đánh rơi xuống đất khi bà tới. Ông
dùng tay trái thử che bớt trang bìa một tờ báo chí, trình bày hình một cô gái
tơ, mình mặc vỏn vẹn có cái nịt vú và xí líp.

– Ông đã bôi bẩn cả linh hồn và thể xác ông, theo những gì tôi thấy – bà

Nora nói vừa đi lại cái ghế dựa của bà một cách uể oải.

Bà cầm cái áo len đan dở.
– Tôi chỉ giải trí chút đỉnh thôi mà! – Ông cãi lại, vẻ bất bình – Một

người đàn ông có thoát được những vấn đề của mình ở ngay dưới mái nhà
của mình không đây?

– Vấn đề gì mà ông muốn tránh né, Daniel? – Những chiếc kim đan bắt

đâu kêu lách cánh như giận dỗi – Tôi không thấy trong thời gian gần đây có
những trách nhiệm mới mẻ nào đã làm cho ông suy sụp.

– Nhiều hơn những gì em có thể tưởng tượng, em thân yêu ạ – Ông cự

nự, vẻ bất bình – Stephen và anh, suốt cả buổi sáng ở bên ngoài, làm náo
động cả cảng lên để tìm kiếm Shannon.

Những cây que đan ngừng kêu lách cách trong giây lát.
– Và kết quả?

– Trắng tay từ đầu đến cuối.
– Trời đất!
Bà Nora lại bắt đầu đan, một nếp nhăn trên trán bà, nơi chưa bao giờ có

một đường nhăn, song từ đây sẽ có nhiều đường mỗi ngày mỗi sâu thêm
mãi.

– Còn em? – Ông hỏi và cố làm ra giọng vui vẻ hồn nhiên – Em ra ngoài

như vậy có gặp gì mạo hiểm không?

– Không, ngoài việc phải xếp hàng theo đuôi nửa dân thành phố để mua

cho được một khúc sườn heo giá một xu, nếu anh cho đó là mạo hiểm. Đời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.