BẾN THIÊN ĐƯỜNG - Trang 233

Daniel mặt mày sáng rỡ bước ra khỏi phòng. Khi bà đã đi khuất trên đầu

cầu thang, ông liền chạy tới bên lão Danty đang thu nhặt đồ hàng tung tóe
nơi tiền sảnh.

– Ông giữ nó phải không? – Ông chủ thì thào hỏi, mắt liếc về các bậc

thang không người.

Lão Danty luồn tay vào áo vét và đưa ra một chai nước trong.
– Tôi muốn rượu, thưa ngài, nhưng rượu đâu có phải là kem mứt. Rượu

uýt ki hàng lậu, sản xuất tại Ballyshannon, mọi chi phí đều gian lậu.

– A ha, Danty Duff! Số mệnh đã mỉm cười với hai ta vào cái đêm mà

ông đốt nhà tôi và hy sinh tự do của ông! Hãy tới chạm cốc với tôi để mừng
vận may đó nghe ông già!

Cả hai rón rén đi vào thư viện, tới thẳng cái tủ âm tường bằng sôi. Ông

Daniel mở chai rượu và moi ra hai cái lý từ phía trong và hấp tấp rót đầy.

– Hãy nói cho tôi biết... – Ông Danty uống một ngụm rượu, rồi lật ngửa

bàn tay đưa lên chùi miệng...

– Bà biết là ông nhậu. Tôi không biết ông thu xếp cách nào với bà.

– Tôi cũng không biết làm sao, ông Danty à, tôi không biết. Tốt hơn là

đừng tìm hiểu. Hôn nhân là một khái niệm kiểu nồi cất rượu mà thượng đế
đã soạn thảo công phu. Đó là một màu nhiệm và cứ để tồn tại mãi như thế.

Cả hai nâng cốc và uống nguyên chất, không pha nước; rượu mạnh đã

ngắt hơi thở của họ trong giây lát. Ông Daniel vội vàng châm đợt hai. Cửa
lớn bật mở trước khi hai người kịp kề môi vào.

Ông Daniel đẩy cả ly cả chai vào cái hốc tủ tường và quay mình ra.

Stephen Chase bước vào phòng, vẻ mặt mệt mỏi còn hơn mấy hôm trước.
Chung quanh mắt có quầng đen và da mặt xanh xao bịnh hoạn.

– Có gì lạ không, Stephen? Cậu có được tin tức gì về Shannon không?
Daniel quá khôn để hy vọng có được câu trả lời. Trong lúc này, không có

gì lạ cả, du là đang ở trên đất Mỹ. Đã bao nhiêu tuần lễ nay họ đi kiếm
Shannon mất công vô lối thôi. Tại sao ngày kia lại khác?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.