BẾN THIÊN ĐƯỜNG - Trang 232

sống thoải mái ở thành thị làm em đâm ra suy nghĩ tợn. Ở thôn quê mình,
chỉ bước chân ra khỏi nhà là có heo để mà giết thịt.

– Em muốn nói, là sai ai đó giết con heo để lấy thịt – Ông có ý sửa câu

nói cho bà.

– Vì vậy, để anh đâu là vấn đề thực. Điều em hối tiếc nhất khi đến đây, là

đám tôi tớ giỏi giang mà em đã có ở Ailen.

Ông Danty đi vào nhà, qua tiền sảnh với những bước đi nặng trịch, hai

tay bưng các đồ bà chủ đã mua sắm. Khi tới thư viện, ông ta trượt chân té
ngồi, là số thực phẩm vung vãi trên nền lát gạch bông.

– Cũng tại vì tuyết – Ông ta càm ràm, thay giải thích sự việc.

– Hãy bỏ đồ nhà bếp lại đó – Bà Nora ra lệnh. Người ta đang chết rét đây

này. Đi đốt lửa lên đi!

Ông Daniel liếc trộm về phía lò sưởi, và cảm thấy mình đóng vai con

chuột cống. Ông lo sợ khi thấy là Danty vội vàng thực hiện điều bà chủ
bảo, chất thẻ củi nhỏ vào số củi đang có, vì thế sẽ chôn vùi chai rượu Gin
của ông đã cất giấu.

– Nora này, anh có một vấn đề cần bàn với em về tiền bạc – Ông nói,

chớp ngay lý do đầu tiên xảy đến trong đầu, để che lấp vẻ luống cuống của
mình.

– Về vấn đề tiền bạc?
– Ừ.
– Còn gì nữa?

– Em có sẵn không?
– Có.
– Thế thì tốt rồi, đó là vấn đề anh lo.

– Anh đừng bận tâm gì cả, Daniel ạ – Bà xếp các cuộn len vào rổ may –

Em lo cho anh như em đã thường làm mọi khi, chẳng qua là một cách nói
trắng ra mà thôi! Em đi nằm đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.