BẾN THIÊN ĐƯỜNG - Trang 34

nàng tiên dưới ánh trăng ấy, được tự do không một chút vướng bận như
nàng, được phóng ngựa trong bóng đêm với làn gió tạt vào mặt và con tim
chắp cánh bay như phượng hoàng. Chao ôi, Joseph ước gì mình được tự do
như nàng, trút bỏ mọi âu lo... chỉ một chốc lát thôi!

Nàng đã đột ngột biến mất cũng như nàng đã đột ngột xuất hiện, chỉ còn

tiếng vó ngựa xa dần, chứng tỏ nàng là một thực thể chứ không phải là do
anh tưởng tượng.

Joseph tâm sự với con lừa, tạo vật duy nhất đang ở bên anh. Anh nói vào

tai nó:

– Một ngày nào đó tao sẽ giống nàng, tao sẽ cưỡi cơn gió đêm giống như

nàng.

Con lừa lắc lắc hai tai như chẳng thèm nghe, và lại phóng ra sau một cái

trung tiện thật kêu.

– Một ngày nào đó ta cũng sẽ có một con ngựa giống như thế - Joseph

tiếp tục nói, hai chân thúc vào hông con lừa – Còn mày, mày sẽ ở dưới lòng
đất, đó là chỗ của mày.

Rồi thoắt một cái, chàng suy nghĩ: có thể ta sẽ có một người vợ như

nàng. Rồi chàng vội vàng xua đuổi ý nghĩ ấy đi. Có một số giấc mơ không
thể tới gần được, dù đối với một gã vừa giàu tưởng tượng vừa tự mãn như
chàng.

Những phụ nữ như nàng không có thật. Các nàng chỉ phóng ngựa ngang

qua đồng cỏ tràn ngập ánh trăng, tay chân để trần, mái tóc tung bay trong
gió... và vào một đêm nào đó các nàng sẽ chạm mặt trên con đường lỗ chỗ
ánh trăng những giấc mơ đêm của một chàng trai trẻ.

Joseph cho lừa trèo lên mai đến trước cánh cửa nhỏ của một quán rượu

bên đường, chàng nhảy xuống, và sau khi vất vả với con lừa bướng bỉnh chỉ
muốn chuồn đi, chàng cột nó vào dóng. Khi Joseph bước vào trong quán,
bà người đàn ông bản xứ liếc nhìn chàng tìm hiểu và biết chàng là một
người xa lạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.