BẾN THIÊN ĐƯỜNG - Trang 47

Ông thét lên:

– Cái gì mà om sòm thế? Cái gì đó con?

– Cha ơi, trong chuồng ngựa! Có quỷ hiện hình ở trong đó!
Núp sau lưng hai đấng sinh thành, Shannon lấy tay run lẩy bẩy chỉ vào

chuồng ngựa. họ thấy Joseph cà nhắc ló mặt ra, đùi toàn là máu, tay lăm le
cây súng cổ đã sét.

Joseph thấy người con gái đứng với cha cô và mẹ cô, mà không thấy lính

tráng gì cả. Hít một hơi thật sâu, chàng lấy hết can đảm, la lên một cách
hùng tráng và tự chủ:

– Này, ông Daniel Christie!
Nhà quý tộc gạn hỏi:
– Mày là ai?

– Tôi tên là Joseph Donelly. Thuộc dòng họ Donelly... mà ông đã tống cổ

đuổi đi để chiếm đất.

– Trời đất, cậu nói cái gì vậy? Chúng ta mới cụng chén với nhau chiều

hôm qua đây mà!

Ông Christie liếc nhìn bà vợ một cách thân yêu – bà ta đang lom lom

nhìn cây súng trong tay Joseph – và đẩy cả hai mẹ con đi vào nhà. Cả hai
ép lòng từ từ bước đi, chứ không muốn xa ông chút nào. Shannon vừa thụt
lui vừa núp vào lưng mẹ, len lén nhìn Joseph, trong lòng vừa sợ hãi vừa
ngạc nhiên lẫn lộn.

Joseph nghĩ, thế này thì tuyệt. Bây giờ bình tĩnh bắn ông Christie, mà

không gây thương tích cho hai người đàn bà. Chàng gầm lên:

– Ông hãy chuẩn bị đền tội ác của ông đi. Bà Nora Christie la lên:
– Hãy làm cái gì đi chứ? Hắn có ý giết cả bà chúng ta đấy.

Ông Christie đan quan sát Joseph, mỉm môt nụ cười châm biếm:
– Không hề gì đâu. Súng của hắn chỉ để quét sân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.