BẾN THIÊN ĐƯỜNG - Trang 68

Joseph ngồi xuống giường trong giây lát, để cái chân bị thương đỡ đau

nhức và thấm thía nỗi đắng cay mà óc tưởng tượng của chàng bày vẽ ra.
Rốt cuộc, chàng sẽ trở thành người anh hùng của xứ Ailen, mà ở Ailen thì
anh hùng đã chết được tôn kính hơn anh hùng còn sống.

Bỗng có tiếng động bên cửa sổ, cắt đứt dòng tư tưởng của chàng.

– Lại cái gì nữa đây, lũ chết bầm! – Chàng lẩm bẩm trong miệng, đứng

lên đi lần ra phía cửa sổ.

Nghiêng đầu ra bên ngoài, mũi chàng suýt chạm phải mũi Shannon.

Nàng đã táo bạo bắc một cái thang dựa vào tường, áo dài vén lên buộc
ngang lưng, gương mặt rực rỡ dưới ánh trăng vì quá bị kích thích.

Chàng tránh sang một bên, và nàng thò đầu vào trong phòng, khẽ nói:

– Xuỵt!... Tôi đang định trốn đi.
Joseph chẳng nói ra được lời nào. Nàng đang đóng cái trò gì đây? Trong

hai mươi bốn tiếng đồng hồ qua, nàng đã thành công trong việc phản bội
chàng, rồi lại giúp chàng... Bây giờ nàng muốn đóng vai trò gì nữa đây?
Một điều chắc chắn, là lòng dạ đàn bà khó dò.

Joseph lùi thêm một bước, đứng xem nàng nhảy tọt vào phòng. Nàng gò

chân đứng vững lại, duyên dáng lạ lùng. Nàng vuốt lại cái váy, vuốt tóc và
làm ra vẻ thư thái. Trong đôi mắt nàng biểu thị một sự dao động như lên
cơn sốt, khiến chàng chẳng biết tại sao.

Nàng bước ngang qua chàng, đi về phía bàn trang điểm, và nói:
– Xin lỗi anh, tôi cần lấy một món đồ.
Joseph vẫn còn đứng sững sờ. Nhưng khi chàng dợm chân muốn tiến đến

bên nàng, thì Shannon lách mình tránh như một con chuột nhắt gặp phải rắn
hổ chuông.

– Có thể anh muốn biết tại sao tôi đi trốn? – Nàng vừa nói vừa ráng sức

dời cái bàn trang điểm ra khỏi tường, hơi thở hổn hển.

Joseph muốn mình hỏi nàng câu đó. Nhưng chàng không nói gì. Tội gì

phải nói ra ý nghĩ thầm kín của mình, khi một chân đã thò vào trong nấm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.