BẾN THIÊN ĐƯỜNG - Trang 74

thanh niên ấy, vì sao gia đình hắn đã bị đuổi đi. Sự khổ đau của họ đã làm
cho cha ngao ngán.

Shannon lấy chai rượu trên bàn, rót đầy lý cho cha. Nàng trao lý rượu

cho cha và thở dài nói:

– Cha ơi, nếu con thú nhận với cha là con sắp... có thể là... trốn đi, dù

con đã hứa hôn với Stephen... Điều đó có làm cho cha khinh bỉ con không?

Hai mắt của ông Daniel Christie rực sáng lên một cách khác thường, ông

sờ lên hai má của con gái ông với một lòng yêu thương vô hạn.

– Cha đã chọn con sông Shannon để đặt tên cho con đấy, con ạ. Nếu con

xuống đó, con sẽ khám phá ra lý do tại sao. Dòng nước của nó thật dữ dội,
và nó chỉ làm theo ý nós mà thôi.

Shannon chớp chớp mắt, hai hàng lệ rưng rưng:
– Thưa cha, con biết con chỉ là một người đàn bà, nhưng tham vọng con

quá lớn.

Ông Daniel nhìn thẳng vào mắt con với một tình cảm thắm thiết. Ông đặt

tay lên bàn tay con và bóp lại:

– Con yêu của cha, cha chỉ khuyên con một điều: con hãy làm theo ý

con. Dù phải trả giá nào... con hãy làm những gì con muốn.

Shannon xiết bàn tay cha, hiểu còn hơn cả những điều thực sự cha nàng

muôn nói. Dù thương yêu con đến chừng nào, dù cần tới con đến chừng
nào, ông vẫn để cho con ông ra đi và chúc phúc lành cho nó.

Hai hàng lệ làm mờ mắt ông Christie và tuôn dài xuống má. Nàng không

biết nói gì, chỉ biết im lặng. Trong khi hai cha con ngồi thinh lặng trong
thân thương bên ánh đèn như thế, Shannon hiểu rằng đó là đêm cuối cùng
nàng có mặt cùng cha dưới một mái nhà. Tuổi thơ của nàng cũng chấm dứt
kể từ đêm đó. Nàng có cảm giác con tim của cha nàng đang tan vỡ, dù ông
có ca hát hân hoan.

*

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.