BẾN THIÊN ĐƯỜNG - Trang 78

Ông Daniel lại nghiêng mình thì thầm vào tai dJoseph:
– Ông nội hắn là một tên ngu ngốc. Cứ tin bác đi. Bác biết ông ta qua rõ

mà!

Người chứng của Chase đưa hộp đựng súng ra trước mặt Joseph. Chàng

đoán chừng là họ ban cho chàng ưu tiên chọn trước. Cây súng thuộc loại
được trang trí đẹp, không sợ nổ vỡ vào mặt như lần trước.

Joseph cầm lấy cây gần nhất, rút ra và nhắm ngay vào dưới cặp mắt của

Chase.

Ca hai người nhắm vào nhau một lúc, đoạn Chase nói:

– Ông bạn này, lấy danh nghĩa là một con người tiến bộ, tôi muốn theo

đúng thủ tục hơn.

Dầu Joseph chẳng biết một chút gì về luật lệ đó, chàng cũng hạ súng

xuống và cố làm ra vẻ ngạo mạn như đối thủ của mình.

Nhân chứng của Chase nói:

– Mỗi người phải đứng cách xa nhau mười lăm bước.
Ông Christie nắm lấy vai của Joseph, đẩy chàng vào đám sương mù dày

đặc, vừa làm vừa cố lách xa lằn đạn. Ông lẩm bẩm, giọng lè nhè vì rượu:

– Cậu bé này, ta muốn cháu hiểu là ta không hay biết gì về việc đuổi gia

đình cháu đi hết. Ta rất thương cảm về những đau khổ mà cháu phải chịu.
Ta hiểu vì sao cháu đến tận đây để giết ta, cháu ạ. Cháu đừng lấy làm điều!

Joseph nghe tiếng nói của người lãnh chúa như từ đâu rất xa vọng lại, và

cũng chẳng hợp thời chút nào. Chàng nhận thức là ông Christie muốn xin
lỗi chàng, và phần trí não bị tê liệt của chàng biết rằng, ông ta xin lỗi chàng
chỉ vì biết trong giây phút tới đây chàng sẽ thuộc về người thiên cổ.

Đi được mười bước.... và rõ ràng là ông Christie không muốn án mạng

của người đồng loại đè nặng lên lương tâm mình.

Joseph định nói mấy lời xin lỗi, nhưng thời gian đã đếm gần đủ rồi.

Mười bước... bốn bước... chỉ còn một bước nữa thôi. Muộn quá rồi! Nhân
chưng la to lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.