BẾN XE - Trang 25

những việc làm này, Liễu Địch không nhắc một từ, thầy Chương cũng
không bao giờ hỏi đến.

Đến kỳ dọn dẹp vệ sinh, Liễu Địch đều một mình tới văn phòng thầy

Chương quét dọn. Nhà trường cử thêm người giúp đỡ nhưng đều bị cô từ
chối. Bởi vì cô biết thầy Chương thích yên tĩnh. Cô nhẹ nhàng quét dọn
phòng, lau bàn làm việc và cửa kính, cố gắng hết sức không để phát ra tiếng
động.

Thầy Chương chỉ mím môi, chống tay lên đầu, ngồi trầm tư ở đó, không

hỏi han Liễu Địch một câu. Trầm tư là sắc thái duy nhất trên gương mặt
thầy. Liễu Địch biết, một khi rơi vào trạng thái trầm tư, thầy Chương sẽ
ngồi bất động mấy tiếng đồng hồ ở đó, không người nào có thể cắt đứt
mạch suy nghĩ của thầy. Vì vậy, sau khi kết thúc công việc, Liễu Địch đều
âm thầm rời khỏi văn phòng.

Một tháng sau, thầy Chương đột nhiên nói với Liễu Địch: "Xin em hãy

đến phòng tài vụ, lĩnh lương giúp tôi." Không hiểu tại sao, khi thầy Chương
nói đến từ "giúp", Liễu Địch xúc động muốn khóc.

Xem bảng tiền lương, Liễu Địch mới biết, thầy Chương chỉ là giáo viên

dạy thay. Nói trắng ra là người dạy hợp đồng, không phải nhân viên chính
thức. Trong lòng cô nổi lên một sự phẫn nộ bất bình, tựa hồ việc này không
phải sỉ nhục thầy Chương, mà là sỉ nhục bản thân cô. Nhưng cô có thể làm
gì? Một trường điểm chịu để người mù đến dạy học, vốn đã là một việc
khoan dung. Liễu Địch chỉ còn cách giao lại khoản tiền lương ít ỏi cho thầy
Chương. Thầy Chương nhận tiền rồi lập tức bỏ vào túi áo. Kể từ lần đó, mỗi
tháng không đợi thầy Chương nhắc nhở, Liễu Địch sẽ chủ động lĩnh lương
giúp thầy.

Không chỉ chuyện lĩnh lương, Liễu Địch còn thay thầy Chương tham gia

các cuộc họp giáo viên. Sau đó, cô truyền đạt lại nội dung cuộc họp với
thầy. Có lúc, Liễu Địch mang về một số bản khai. Thầy Chương đọc, Liễu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.