BẾN XE - Trang 80

những bài văn hay, tôi đều đọc thuộc trong đầu. Tất nhiên tôi không phải
học thuộc một cách cứng nhắc, mà vừa đọc vừa cảm nhận. Bây giờ tôi thực
sự cảm kích vị giáo sư. Sau khi tôi bị mù, chính những cuốn sách in sâu
trong não bộ đã giúp linh hồn và tư tưởng của tôi không bị khô cạn. Tôi
"đọc" chúng mỗi ngày, đọc đi đọc lại nhiều lần...Nếu không đọc, tôi làm sao
có thể tiếp tục cuộc sống?"

Liễu Địch bị lây nhiễm bởi tình yêu xuất phát tự đáy lòng đối với sách

và tri thức của thầy Chương. Cô chợt nhớ tới buổi lên lớp đầu tiên của thầy.
Thảo nào các bạn học không thể làm khó thầy. Ở trước mặt thầy Chương,
bọn họ quả thực quá nông cạn.

Sau khi dọn dẹp giá sách, Liễu Địch lại bắt đầu lau chùi bàn làm việc.

Cô phát hiện một máy nghe băng cát xét và mười mấy cuộn băng ở trong
ngăn kéo. Nghe thấy tiếng mở ngăn kéo, thầy Chương vội ngăn lại: "Liễu
Địch, em đừng động vào những cuộn băng đó. Đây là băng ghi âm đại
cương, giáo trình, tài liệu tham khảo và phương pháp dạy học của môn ngữ
văn cấp ba. Mỗi buổi tối, tôi đều nghe những cuộn băng này. Nếu em làm
lộn xộn, tôi sẽ không tìm thấy cuộn băng tôi cần."

Liễu Địch thè lưỡi, lập tức đóng ngăn kéo. Cô thầm nghĩ, thầy Chương

nhờ người ghi âm những tài liệu này không biết tốn bao công sức. Thầy quả
thực là một thầy giáo tốt.

Sau đó, ánh mắt cô dừng lại ở những bức tranh treo trên bờ tường phía

bắc. Những bức tranh đó rõ ràng không được thầy Chương trân trọng như
đống sách, bởi chúng dính đầy bụi. Liễu Địch tìm một miếng vải khô mềm.
Cô nhẹ nhàng lau hết bụi ở trên đó, trả lại diện mạo cho những bức tranh.

Mỗi khi lau sạch một bức tranh, Liễu Địch không khỏi cảm thán trong

lòng. Cô không hiểu hội họa, không thể đánh giá những bức tranh này.
Nhưng cô có thể cảm nhận rõ ràng, trong mỗi bức tranh ẩn chứa một sức

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.