BỆNH CÔNG CHÚA - Trang 151

“Hay quá, Tinh Thẩn muốn đi gặp bố.” Tôi nghe được câu trước liền

toét miệng cười.

“Nhưng, tới nhà bố rồi, Tinh Thần không thể ở với mẹ nữa, cũng

không được gọi mẹ là mẹ nữa...” Gương mặt mẹ hầu như không có vẻ gì đau
khổ, hoặc có, nhưng khi ấy tôi còn quá nhỏ không thể nhận ra.

“Vì sao không được gọi mẹ là mẹ nữa?”

“Vì, Tinh Thần sẽ có một người mẹ mới xinh đẹp.”

“Mẹ mới? Tinh Thần sẽ ở với mẹ mới xinh đẹp ạ?” Tôi nghẹo đầu,

ngẫm nghĩ một lúc, “Vậy mẹ cũng có thể ở cùng bọn con mà! Cô giáo nói
bạn nhỏ nào cũng phải ở cùng bố mẹ”

Mẹ lắc đầu: “Không được, mẹ đâu kết hôn với bố.”

“Vì sao mẹ lại không kết hôn với bố? Mẹ cãi nhau với bố à? Hay là

mẹ không thích bố?” Tôi hơi cau mày, càng khó hiểu: “Nhưng chú thím ở
quán gà rán cũng cãi nhau suốt ngày, thím hay mắng chú là đồ con lợn, đồ
chết giẫm, thế mà hai người vẫn ở với nhau đấy thôi!”

“Bố mẹ không cãi nhau, cũng không phải mẹ không thích bố con...”

Mẹ im lặng một lúc lâu, đưa bàn tay đầy những vết chai sần dụi đi nếp nhăn
tí xíu giữa hai chân mày tôi, “Là bố con đã bỏ rơi chúng ta trước, để lấy
người phụ nữ khác...”

Tôi đờ đẫn nhìn lên trần nhà thấp tẹt khiến người ta bức bối, trên đó

có mấy mảng nấm mốc, giống như hoa hồng đen nở trên đỉnh đầu, tôi nhìn
mãi, nhìn mãi, lâu dần thấy rất đẹp, thế rồi tôi nói với mẹ...

Tinh Thần không muốn có mẹ mới, cũng không muốn làm công chúa

nữa có được không?

Không được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.