BỆNH CÔNG CHÚA - Trang 184

“Nói cậu ấu trĩ bất lịch sự!” Vu Ương Ương lạnh lùng hừ một tiếng,

lén liếc sang tôi, rồi kéo Giang Niệm Vũ định bỏ đi.

Trịnh Sở Diệu vươn tay tóm lấy, kéo giật Vu Ương Ương lại, cô

nàng không hề chuẩn bị tâm lý, thình lình ngã ngửa vào lòng hắn ta, Trịnh
Sở Diệu một tay đỡ lấy vòng eo thon của cô nàng hai người ôm nhau thắm
thiết.

Một giây, hai giây, ba giây!

Khung cảnh dừng lại đầy duy mỹ, lúc này, cõi lòng tôi vang lên tiếng

nhạc nền “Muôn ngựa ruổi rong”...

Tôi nhìn sang Giang Niệm Vũ, gã ta hơi nheo mắt, ánh mắt mang vẻ

cười cợt chiếu thẳng vào tôi, tôi hắng giọng, chuyển hướng nhìn sang hiện
trường bộ phim thần tượng vườn trường đang diễn đến hồi cao trào, chỉ thấy
nhân vật nữ mặt đỏ như gấc, còn nhân vật nam hổn hển thở gấp.

Đủ rồi, đến lúc buông nhau ra rồi đấy, quá mười giây là có thể khép

tội quấy rối tình dục rồi!

“Trịnh Sở Diệu, buông tay ra!” Vu Ương Ương rốt cuộc cũng choàng

tỉnh, vặn vẹo người định thoát khỏi vòng tay hắn.

Cô nàng căng thẳng liếc nhìn tôi, sợ tôi có tí tẹo hiểu lầm nào, bèn

vội vàng giải thích: “Lâm Tinh Thần, cậu đừng hiểu lầm.”

Tôi còn chưa kịp nói gì, Trịnh Sở Diệu đã nhanh miệng cướp lời:

“Anh Niệm Vũ, xin lỗi nhé, hình như bạn Vu đây có chút hiểu lầm với em,
em muốn nói chuyện rõ ràng với bạn ấy.”

Giang Niệm Vũ hơi sững người, rồi lại mỉm cười để lộ lúm đồng tiền

đặc trưng: “Hai người cứ từ từ nói chuyện, tôi đi trước còn làm thủ tục học
lại.” Lời vừa dứt, người đã nhẹ nhàng lướt ra xa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.