BỆNH CÔNG CHÚA - Trang 192

Vốn tôi định nói: Vậy tôi đập cho cậu một nghìn euro, cậu biến khỏi

tầm mắt tiểu thư đây!

Nhưng cúi xuống tình cờ liếc thấy chiếc cài áo bằng vàng trên ngực

trái cậu ta... Ồ? Cũng vào học theo “diện đặc cách” cơ đấy! Giữ quan điểm
thêm một kẻ địch chẳng thà thêm một đồng minh, tôi vận động bộ não gian
ác, nghiêng người ghé lại gần cậu ta, cười lả lơi: “Vậy thì cậu thắng rồi, tôi
là Lâm Tinh Thần, đưa điện thoại của cậu cho tôi...”

Anh chàng mắt mèo reo lên thích thú, phấn khích rút điện thoại ra.

Tôi lấy điện thoại của cậu ta gọi vào số của mình rồi trả lại cho chủ

nhân: “Xong rồi, giờ chúng ta đều đã có số của nhau.”

“Lâm Tinh Thần, chào cậu, giờ cho phép tôi tự giới thiệu lần nữa.”

Cậu ta kệch cỡm lùa tay vò mái tóc màu trà sữa, “Tên tiếng Trung của tôi là
Dương Duy, chữ Dương ghép từ chữ Mộc với chữ Dịch, còn Duy trong tên
nhà thơ Trung Quốc Vương Duy thêm ba chấm thủy...” Vừa nói cậu ta vừa
cầm tay tôi lên, viết chữ Duy vào lòng bàn tay, “Thầy bói nói, trong mệnh
tôi thiếu thủy nên mới phải thêm ba chấm đó vào, nhưng cậu cũng có thể gọi
tôi là William, mẹ tôi là người Anh, bố là người Thụy Điển. Phải rồi, tiếng
Trung của tôi khá phết phải không? Đấy là vì bà nội tôi là người Hoa, nên
tôi mang một phần tư dòng máu Hoa, cả nhà tôi đều yêu thích văn hóa
Trung Hoa, cho nên cậu mà gọi tôi là Dương Duy tôi sẽ rất vui...”

Dương Duy, bà nội không cho cậu biết, đàn ông con trai mà lúc nào

cũng “dương suy” thì không vui nổi sao?

Mấy phút sau, Dương Duy vẫn còn đang thao thao bất tuyệt: “... Gia

đình tôi là đại lý kinh doanh đồ dùng nội thất Bắc Âu, cậu đoán đúng rồi
đấy, chính là IKEA, nhưng bản thân tôi thì lại hứng thú với thiết kế thời
trang hơn, hiện giờ tôi còn kiêm cả làm người mẫu nữa, tôi có rất nhiều sở
thích, thích nấu nướng này, đọc sách này, ca hát này...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.