BỆNH CÔNG CHÚA - Trang 194

cười tự nhiên, vẫy tay đầy phóng khoáng: “Chào các bạn, mình là Lâm Tinh
Thần, học sinh mới chuyển trường, mong được các bạn giúp đỡ.”

Dương Duy chỉ một chỗ trống sát cửa sổ trong phòng học, nói: Đây

là chỗ của Diệu, tôi ngồi ngay cạnh cậu ấy.”

“Thế Trịnh Sở Diệu đâu?” Nghĩ đến cảnh hắn xoay lưng đuổi theo

Vu Ương Ương, tôi thầm nghiến răng, nhưng ngoài mặt vẫn vờ lơ đãng hỏi:
“Chẳng phải cậu ta bảo cần truy bài sáng sao?”

St. Leon quy định học sinh phải đến trường lúc tám giờ sáng, nhưng

giờ lên lớp lại theo hệ thống trung học Anh, kéo dài từ chín giờ sáng đến ba
rưỡi chiều, thành thử trước khi vào lớp, học sinh có thể chơi thể thao hoặc
tham gia truy bài; hết giờ học, học sinh cũng có thể tự sắp xếp các hoạt động
đoàn thể khác nhau.

“Không phải chứ!” Cặp mắt mèo của Dương Duy trợn tròn, vẻ mặt

không dám tin, “Tên đó trước giờ có biết thế nào là truy bài đâu.”

Cầm chắc... đều là đi tìm cô nàng Vu Ương Ương kia rồi. Tôi nhủ

thầm.

Thôi mặc, ngày sau còn dài, hôm nay mới là ngày đầu tựu trường,

đợi tôi nắm rõ tình hình rồi sẽ xử lý đôi mèo mả gà đồng kia sau.

St. Leon dạy học theo mô hình lớp nhỏ, mỗi lớp không quá mười sáu

học sinh, tôi nhìn quanh, bạn học có vẻ đều đã đến gần hết rồi.

Tôi cố làm ra vẻ thoải mái, hỏi: “Vậy, tôi ngồi đâu đây?”

“Krystal, ngồi đây này! Ngồi đây này!” Một bạn nữ thân thiện vẫy

vẫy tôi, tôi nhận ra đó chính là cô nàng ban nãy gọi Trịnh Sở Diệu là
“Hoàng tử Diệu của tao”.

Tôi ngồi đâu liên quan gì đến cậu?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.